Những sự việc tiếp theo cứ để Lạc mẫu và những người khác giải quyết, còn Lạc Bạch và Lệ Diễm thì về thành phố Trường Kinh trước, chuẩn bị cho kỳ thi cuối kỳ. 
Lạc Bạch: " Cậu chuẩn bị như thế nào?" 
Lệ Diễm đang cầm cuốn sách vật lí lên nhìn, nghe xong liền ngẩng đầu lên: " Vẫn được." 
Từ khi Lạc Bạch sống cùng Lệ Diễm, dường như rất ít khi nhìn thấy Lệ Diễm học, căn bản chỉ là quay lưng chép kinh Phật, liếc mắt nhìn quyển sách giáo khoa trên tay đã gần như sạch sẽ không một chút dấu vết. 
Nhưng trong bài kiểm tra hàng tháng, điểm của Lệ Diễm đều không sao, ở giữa lớp, nằm trong top 50, rất ổn định. 
Lạc Bạch từ trong cặp sách lấy ra hai tờ giấy, hào phóng đưa cho Lệ Diễm: "Tôi tự đoán đề, khoanh tròn những câu có thể kiểm tra, lấy hông?" 
Lệ Diễm muốn từ chối, nhưng vừa nghe lời này liền cầm lấy trong tay, vừa thấy là khá ổn. 
Y cười nói: "Nếu cậu nói tự mình đoán đề, ước chừng sẽ có rất nhiều người đến mua." 
Lạc Bạch: "Thật là ăn gian." 
Mua đề này tương đương với bất hack, mà bật hack kiểu này không giống như gian lận. 
Học sinh nên trung thực dựa vào các kỹ năng thực sự của mình để có được điểm số thực sự, sử dụng các yếu yố này sẽ thể show ra thực lực học tập của họ 
Lệ Diễm: " Cậu cho tôi, là giúp tôi gian lận?" 
Lạc Bạch: “Không giống nhau.” cậu khoát tay: “Điểm số sẽ không ảnh hưởng xấu đến cậu” 
Giàu có tùy hứng, còn cần điểm để 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-cot-phu-quy/460167/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.