Lạc Lai Bảo đang bám đu vào cửa phòng Lạc Bạch, nhìn chằm chằm anh trai xinh đẹp
Lạc Bạch quơ quơ tay trước mắt bé, nhưng không hề nhúc nhích.
Vì vậy, vặn nắm tay cửa đóng cửa lại, Lạc Lai Bảo bị kẹt ở khe cửa, rốt cục hoàn hồn
Lạc Lai Bảo đặc biệt thâm trầm: "Bảo ca, em đây đã hiểu.".
Anh trai xinh đẹp như vậy, ngay cả Anh em Hồ Lô hay Hầu ca cũng không thể so sánh được.
Lạc Bạch: "... hiểu cái giống gì?"
Tuổi còn nhỏ, suốt ngày chìm trong phim truyền hình, ngốc rồi hả.
Lạc Lai Bảo nắm lấy tay Lạc Bạch nhìn Lệ Diễm phía sau: " Hai anh cùng nhau ngủ?"
So sánh về giá trị nhan sắc, nhìn không ra ai sẽ ăn thiệt thòi
Lạc Lai Bảo rất buồn rầu, cuối cùng vỗ trán một cái, nói lời thấm thía: "Bảo ca, ăn thiệt thòi là phúc."
Lạc Bạch: "A, vậy nên?"
Lạc Lai Bảo chân thành: "Em cùng anh ngủ ha, em cho anh ăn hết thiệt thòi, phúc cũng cho luôn."
Lạc Bạch cũng chân thành: "Lạc Tiểu Bảo, sự hy sinh của em, anh nhìn thấy trong mắt, ghi nhớ trong lòng, anh không thể cho em phúc khí. Như vậy đi, tối nay anh sẽ cho thằng mập mạp nhà kế bên phần kẹo ba ngày của em. Đừng ca ca nữa, đi ra ngoài. "
Lạc Lai Bảo còn muốn nện vào ngực mình để tỏ vẻ xót xa, nhưng vừa nhìn thấy anh trai xinh đẹp đi tới, cô bé lập tức ngượng ngùng, rất nhanh liền hướng về ngực của Bảo ca giận dỗi.
Lệ Diễm: "Em gái cậu?"
Hắn nhìn xuống Lạc Lai Bảo đang trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-cot-phu-quy/460131/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.