Lạc Bạch cùng giám đốc Trịnh ra khỏi sân bay, đồng ý trong xe mua 4 vạn tiền cổ phiếu chưa niêm yết, sau đó hứa hẹn sẽ hẹn sẽ đến Hoa Kinh một chuyến nữa, nhưng bây giờ cậu phải về nhà trước.
Lạc Bạch: "Tôi mang theo hai phần ba bài kiểm tra, còn lại một phần ba ở nhà. ngày mốt có lớp, lão sư đòi mạng tôi a~."
Giám đốc Trịnh không biết nên thông cảm hay kêu cậu lăn ra chỗ khác dùm cái.., cuối cùng quyết định ngậm mồm lại.
Đến ngã tư phía trước, giám đốc Trịnh kêu dừng lại dừng lại, anh ta nói với Lạc Bạch: "Tất cả những thứ cậu mua ở Hương Cảng đều để trên ghế sau, ngồi xe buýt không tốt lắm, rất dễ bị trộm, nên trực tiếp ngồi xe này về thôn Tây Lĩnh. "
Lạc Bạch cảm thấy giám đốc Trịnh nói cũng đúng, vì vậy gật đầu: "Cám ơn Trịnh thúc."
Giám đốc Trịnh mỉm cười ra hiệu cho tài xế lái xe tiếp.
Người lái xe taxi rõ ràng là tay nhà nghề, lái xe nhanh và ổn định, hai phong cảnh lướt qua.
Lạc Bạch thu hồi ánh mắt, lấy ra máy nhắn tin, vỗ vỗ đầu: "Sao lại quên trao đổi liên lạc a?"
........ Wattpad°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Hai chân chạm mặt đất, Lệ Diễm một lần nữa đặt chân lên mảnh đất thủ đô này, trong lòng gió êm biển lặng, không có một gợn sóng.
Phó Chấn Sinh tới đón, hắn đối với Lệ Diễm thái độ coi trọng, sẽ không để một người tài xế râu ria đến đón.
Lệ Diễm tiến vào xe ngồi ở ghế sau, tháo khẩu trang, nhắm mắt tĩnh tâm.
Phó Chấn Sinh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-cot-phu-quy/460117/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.