“Thực xin lỗi! Anh không phải cố ý làm tay em đau….Y Y, đừng khóc…… Đềulà anh không tốt.” Bắc Bắc đưa tay lên lau những giọt nước mắt trên mặttôi nói. “Y Y, chúng ta đừng cãi nhau nữa, được không? Ngày mai anh đưaem đi khỏi nơi này, thuê một nhà trọ, anh còn tiền tiết kiệm có thể xoay sở tiền học phí đại học vài năm…”
Tôi lắc đầu. “Khôngđược, anh có cuộc sống của anh, em có cuộc sống của em. Ngày mai, em sẽnói về chuyện chuyển đến ở nhà ông Nghiêm.”
“Y Y, đừng lộnxộn nữa, đừng dùng chính bản thân mình trừng phạt anh, được không?!”Giọng nói của Bắc Bắc nghe như hoàn toàn vô lực.
“Anh à, anh đã lựa chọn rồi, không phải sao? Cuộc sống của em không có liên quan đến anh.” Tôi cười đến không còn độ ấm .
“Y Y, tại sao nhất định phải như vậy? Nhất định giữa nam nữ phải có tìnhyêu sao? Chẳng lẽ nếu không có tình yêu, cứ như vậy mà đem tình cảm củaanh đối với em vứt bỏ. Không phải là tình yêu, chẳng lẽ mọi thứ tình cảm khác đều trở thành giả dối, không có giá trị sao?…Trong mắt của em,chẳng lẽ tình cảm của anh, thật sự không đáng một đồng nào sao?” Bắc Bắc luôn thản nhiên như vậy, lặng lẽ ít nói, nhưng đây là lần đầu tiên anhnói một hơi, hỏi nhiều vấn đề cùng một lúc…
Im lặng một lúc lâu, một loạt những từ ngữ phiền muộn khó nói đã muốn đánh bại tôi.
Đúng vậy, cho dù chỉ có thể coi tôi như em gái của anh, tình cảm của anh chưa bao giờ là không có giá trị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sang-roi-noi-tam-biet/6675/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.