Một tiếng “tách” vang lên, khoá cửa chuyển động. Trong bóng đêm yên tĩnh của căn nhà, tiếng mở khoá và tiếng bước chân rõ ràng như thế nhưng lại quá xa xôi.
Tôi vẫn nằm trong phòng khách hỗn loạn, rốitung như vừa bị cơn bão táp đổ vào, đã thật lâu rồi mà chưa thể hoànhồn. Chiếc bàn trà ở phòng khách đã bị ném đi, chiếc bánh ngọt nằmnghiêng sang một bên, ly trà bằng thuỷ tinh bể nhỏ ra từng mảnh…..
Bên tai tôi vẫn văng vẳng tiếng than bi thương như dã thú bị trúng đạn gào thét…
Tất cả mọi thứ đều tan nát….
Tôi co rút cơ thể lại, không ngừng phát ra
……
“Anh đã về rồi.” Tiếng nói thanh nhã mang theo sung sướng truyền tới. “Anh đã mua hoa về rồi…..”
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, nụ cười vui vẻ cứng đờ trên đôi môi anh.Những đoá hoa hồng phấn anh đang cầm trong tay từ từ rơi xuống, mộtđoá…hai đóa….rơi xuống….
Ba đoá…….Trong tiếng Hoa có nghĩa là: Anh yêu em!
“Á!” Tôi hét lên một tiếng, khó khăn tìm một nơi nào đó có thể trốn vào.
Vơ vội lấy chiếc áo để che đậy bộ ngực trần trụi của mình, nhưng không thể che được vết máu bầm trên vai tôi. Quá khổ sở, tôi không có dũng khí để ngẩng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo đang đau đớn nhìn tôi kia.
“Nhắm mắt lại đi!” Bi phẫn, tôi cầm lấy tấm đệm quăng thẳng vào khuôn mặt tuấn tú của anh.
Miếng đệm rơi xuống, che đậy không được đôi mắt trong veo đang kinh ngạc nhìn tôi. Trước ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sang-roi-noi-tam-biet/2518790/quyen-6-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.