“Anh còn chưa nói cho em biết, tại sao đến Hàn Quốc mà không chủ động xuất hiện trước mặt em?”
“Khi đó…anh sợ em không muốn gặp anh…. Anh đi qua Hàn quốc chỉ bởi vì anhmuốn thấy em mà thôi….” Anh cười yếu ớt rồi ngay lập tức thay đổi một đề tài khác. Anh không muốn tiếp tục nói nhiều đến chủ đề này.
Tôi cắn môi lại giải thích. “…..Em……không biết anh ở Hàn Quốc đã nhìn thấynhững gì….. Nhưng mà, nhưng mà…..em thật sự không có quan hệ gì vớingười thanh niên đó…..” Tôi khó khăn nói, không muốn anh hiểu lầm tôi.
“Y Y, lúc ấy anh tức giận mới có thốt ra những lời nói khó nghe nhưvậy…..Cho tới bây giờ anh vốn không có ý nghĩ như thế….” Anh thở dài một hơi giải thích.
………….
“Mấy giờ thì xong việc, em muốn chờ anh.” Sắp đến giờ ăn cơm, tôi dịu dàng hỏi anh.
“Hôm nay anh làm thêm đến 8 giờ tối mới tan ca, đừng chờ anh.” Anh
“Em chờ anh…..”
Có thể sau này trên đường đời chúng tôi phải bỏ lỡ nhau, tôi không thểtiếp tục chờ anh nữa…Vậy thì ít nhất hôm nay hãy để cho tôi được chờ đợi anh một lần.
“Em sẽ phiền nhiễu đến công việc của anh.” Anh cười khẽ, ngữ khí cũng không quá kiên trì.
“Em thề, em sẽ không quấy rầy anh.” Tôi giơ lên hai ngón tay lên phát lời thề.
“Em thề cũng như tuỳ tiện nhai một miếng kẹo cao su thôi.” Anh cười hạ tay của tôi xuống.
Ăn nhiều quá sẽ hết công hiệu.
Tôi cũng vì muốn được ở lại bên người anh mà thề này thốt nọ, anh vẫn bịtôi lừa như trước đây đã thành thói quen, kết quả cuối cùng là tôi vẫnquấy nhiễu đến thời gian làm việc của anh.
Tôi khó chịu trề môi.
“Được rồi! Cũng không phải là không cho em chờ, đến văn phòng của anh ngoanngoãn ngồi đợi, đừng chạy lung tung. Bây giờ chúng ta đi ăn cơm trước,anh có hơn mười phút để ăn cơm.” Dùng chiêu số một này bao giờ cũngthắng.
………….
Sau đó, anh đưa tôi đi xuống muaphần cơm khó nuốt nổi trong căn tin của bệnh viện. Tiếp đó dùng thái độvô cùng, vô cùng có lỗi nói cho tôi biết rằng, anh đối với ăn uống yêucầu không cao, nên chưa bao giờ ra ngoài đặt cơm. Vì vậy anh chỉ ăn cơmphần đã đặt sẵn trong bệnh viện
Vì thế, tôi bị bác sĩ Trầm DịchBắc ngược đãi nặng nề. Vì muốn cho anh có đủ sức khỏe để làm tốt côngviệc của buổi tối, nên chúng tôi cùng ăn chung một phần cơm. Tôi kiênnhẫn ăn canh còn anh thì ăn cơm.
Món canh này thật rất….rất khó ăn… khó ăn đến nổi khiến cho người ta chỉ muốn buồn nôn….Nhưngkhông biết vì sao khi cầm chén canh khó nuốt khủng khiếp như vậy, lòngtôi lại cảm thấy quá ngọt ngào.
Ngày hôm đó, tôi chờ anh không chỉ đến tám giờ.
Ngày hôm đó, tôi nhìn thấy anh giấu trong ngăn kéo tấm ảnh duy nhất củachúng tôi chụp chung. Đó là tấm ảnh lúc tôi 18 tuổi mặc trang phục trung học, còn anh 22 tuổi nở nụ cười yếu ớt. ((&_&))
Ngày hôm đó là ngày tôi sẽ mãi mãi trân quý trong trí nhớ.
……
Từ đó về sau…lại trôi qua thêm vài ngày…
Đột nhiên Hải Kỳ nhờ tôi hẹn Bắc Bắc ra sân bay đón một người.
Tôi cùng Bắc Bắc đều rất lấy làm ngạc nhiên…..Chúng tôi ba người vừa đến,chờ đợi trong chốc lát thì tại cửa khẩu quốc tế có một người con gái tóc vàng rất đẹp đi ra, cô ta đẹp đến nổi có thể làm cho người ta ngâyngất.
Người đẹp tóc vàng nhiệt tình ôm lấy Hải Kỳ, ngược lại Hải Kỳ đáp lễ có chút ngại ngùng.
Bọn họ nói chyện với nhau vài câu nhưng tôi và Bắc Bắc đều không hiểu gì cả vì chúng tôi không biết tiếng Phá
Sau đó tôi nhìn thấy người đẹp tóc vàng đó xoay người nhìn về phía Bắc Bắc, ánh mắt khêu gợi lại nhiệt tình.
Trong đôi mắt khiêu khích đến trần trụi của cô ta, trên người tôi như có ngàn vạn con kiến cắn phải, bực bội không thoải mái đến khủng khiếp. Tôi đilướt về phía trước, đem Bắc Bắc chắn ở phía sau mình.
Lòng trào lên căm giận, không biết Hải Kỳ đang muốn làm gì? Bạn bè của anh, tại sao lại gọi Bắc Bắc ra đón?
“Dịch Bắc, lại đây tôi giới thiệu cho cậu làm quen một chút.” Đột nhiên Hải Kỳ mở miệng gọi Bắc Bắc.
Bắc Bắc gật đầu, vẻ mặt bình thản đi về phía trước.
Sau đó tôi thấy anh cùng người đẹp tóc vàng giới thiệu sơ sài bằng bằng tiếng Anh….Bầu không khí thật quá khó hiểu, quái dị.
Người đẹp tóc vàng thật nhiệt tình, nhìn Bắc Bắc bằng đôi mắt long lanh giống như hết sức vừa lòng một món hàng.
Ngược lại với cô ta, Bắc Bắc thật lạnh nhạt.
Tiếp theo sau Hải Kỳ kéo Bắc Bắc qua một bên, hai người nhẹ giọng nói chuyện với nhau một hồi lâu….
Tôi không biết Hải Kỳ và Bắc Bắc nói chuyện gì, nhưng biểu hiện của Bắc Bắc từ kinh ngạc đến cứng ngắc sau đó im lặng và cuối cùng là gượng ép gậtđầu.
Giữa lúc tôi đang hoảng hốt khó có thể nhận biết đó là biểu hiện gì, thì Bắc Bắc mang theo người đẹp tóc vàng rời khỏi sân bay.
……
Trong đại sảnh của quán cơm Tây, tôi nhìn chằm chằm vào miếng thịt bò thơmngon của mình ở trên bàn nhưng không có một chút thèm ăn nào.
Tôi nghĩ tới, nghĩ lui….cũng không nghĩ ra, vì sao lại như vậy?
Rõ ràng Bắc Bắc không có quen biết với người đẹp tóc vàng kia mà? Chẳng lẽ Hải Kỳ cần anh giúp đỡ điều gì?…
Trong lòng thật phiền não.
……
Cuối cùng tôi không còn nhịn được nữa phải mở miệng hỏi…
Thoáng một chút trầm tư do dự, cuối cùng Hải Kỳ nói cho tôi nghe. “Moxi Ka làngười anh bố trí cho Dịch Bắc làm đề thi tốt nghiệp.”
“Đềthi tốt nghiệp cái gì?” Tôi ngơ ngẩn cả người, từ lúc rời sân bay đếngiờ lòng tôi vẫn bất an, thì giờ đây nỗi bất an lại càng thêm càn quéttôi.
“Còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau trong một ngõnhỏ ở Pháp không? Đó là nơi dành cho đàn ông giải quyết sinh lý, đó lànơi mua bán cung cấp tình dục.” Hải Kỳ chậm rãi nói.
Tôilại ở trong mơ hồ, anh đang muốn nói cái gì đây? Vì sao chúng tôi đangnói tới chuyện của Bắc Bắc thì anh lại chuyển qua đề tài này?
Hay là chủ đề đang nói này có liên quan tới Bắc Bắc? Tôi khẩn trương nắm chặt khăn ăn trong tay.
“Nơi đó có vài người phục vụ tình dục đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệpcủa các bác sĩ tâm lý bọn anh…Trong lúc làm nghiệp vụ bọn anh cần người, thì các cô ấy sẽ thay bọn anh giới thiệu cho bệnh nhân có tật tâm lýnhững người thích hợp để phục vụ. Bác gái Đoan Thụy và Moxi Ka đều lànhững người như vậy.”
Tôi thở một hơi lạnh toát, quả thật không thể tin nổi được mình đang nghe cái gì!
“Hoang đường! Thật quá hoang đường!” Tiếng của tôi sắc bén ngân cao lên, không còn để ý tới bây giờ tôi đang ở một nhà hàng cao cấp.
Mọi người xung quang đều quay đầu lại nhìn.
Hải Kỳ có chút bối rối, nhưng vẫn kiên nhẫn giải thích. “Moxi Ka là ngườichuyên nghiệp, về phương diện tình dục cô ấy sẽ thích nghi thỏa đáng.Nếu Dịch Bắc thành công vượt qua cửa ải của chứng sợ hãi này, có thểquan hệ xác thịt với đàn bà thì bệnh của cậu ấy tuyệt đối đã không cònvấn đề gì nữa.”
“Không yêu nhau làm sao có thể quan hệ xác thịt được?” Tôi thở hổn hển, khó nhọc đến cực độ.
Hải Kỳ cứng người lại, anh thật sự không ngờ ngữ khí của tôi lại quá épngười như vậy. Anh vẫn lựa chọn nhẹ nhàng khuyên giải, an ủi. “Đàn ôngvà đàn bà khác nhau, đàn ông bình thường quan hệ tình dục với đàn bà đôi khi không cần phải có tình yêu cũng có thể xảy ra chuyện đó được.”
Tôi giật mình theo dõi lời nói của anh, tức giận muốn xốc cả cái bàn l“Y Y, em cũng hi vọng từ nay về sau Dịch Bắc sẽ là một người đàn ông bìnhthường mà…..” Hải Kỳ cố gắng nói cho xong cái gì đó.
“Saoanh biết anh ấy không phải là một người đàn ông bình thường? Làm sao anh biết về sau anh ấy không có quan hệ xác thịt với đàn bà? Anh là bác sĩcủa anh ấy, thì việc gì anh ấy cũng sẽ kể cho anh sao? Anh ấy chưa nóithì đồng nghĩa với việc anh ấy không thể cùng đàn bà quan hệ xác thịtsao?” Giọng điệu của tôi ác liệt, vô cùng kích động. “Đề thi tốt nghiệpcái quái gì chứ, anh đã nói với anh ấy những gì?”
Đây làlần đầu tiên tôi và Hải Kỳ cãi nhau, đây cũng là lần đầu tiên tôi dùngthái độ ác liệt đối với anh. Bởi vì tôi quá phẫn nộ đến tưởng chừng muốn nói cho anh biết, Bắc Bắc đã từng gần gũi với đàn bà rồi, mà người đànbà đó chính là tôi!
Tôi tức giận đến mức thật không bình thường. Bởi vì rõ ràng chính tôi là người yêu cầu Hải Kỳ nhất định phải giúp Bắc Bắc.
Hải Kỳ im lặng, không muốn chúng tôi tiếp tục cãi nhau. Mà tôi cũng khôngcó thời gian để tiếp tục tranh cãi, tôi vội vã lấy túi xách tìm điệnthoại, vội vàng đem toàn bộ mọi thứ trong túi xách đổ trên bàn…..
Tay của tôi run bần bật khi bấm số gọi cho Bắc Bắc…
Hy vọng.. sẽ không quá trễ…..Tôi không ngừng cầu nguyện.
“Số máy quý khách vừa gọi hiện đang tắt máy.” Một giọng nữ máy móc không ngừng lặp lại.
“Tại sao lại tắt máy, tại sao lại tắt máy?” Tôi hét to lên, rõ ràng lúc nãy điện thoại còn mở mà. ((*_*))
Người phục vụ bàn lịch sự lại gần, ý muốn nói chúng tôi chú ý đến lễ nghi khi dùng c
“Y Y, em bình tĩnh lại đi.” Hải Kỳ đứng dậy đè lấy bả vai của tôi, muốn bảo tôi hãy bình tĩnh.
Nhưng tôi làm sao có thể bình tĩnh? “Tại sao anh ấy tắt máy? Vì sao anh ấy lại tắt máy?” Tôi túm lấy tay Hải Kỳ hỏi.
“Cậu ấy có thể đang cùng với Moxi Ka, chắc không tiện để mở máy…..” Hải bất đắc dĩ nói thêm hai chữ “cùng với”.
Bọn họ có thể đang làm những chuyện mà Bắc Bắc đã từng làm với tôi.
“Lập tức gọi điện thoại gấp cho Moxi Ka, kêu cô ta không được đụng vào Bắc Bắc!” Tôi không nhịn nổi nữa, liên lục hét lớn lên.
Cảm xúc của tôi tan rã cả rồi!
Chỉ cần nghĩ đến ở một chỗ nào đó, đang trình diễn một màn kích tình nồngnhiệt là tôi không thể nào bình tĩnh, không thể nào ngồi yên được.
“Đừng làm ầm lên nữa, Y Y! Moxi Ka không đi qua đây bằng trạm du lịch QuốcTế, anh làm sao có thể liên lạc được với cô ấy? Hơn nữa chuyện này thuộc quản lý của cục Hải quan, anh làm sao có thể liên lạc được?” Hải Kỳnhíu mày, cố gắng nói lý lẽ với tôi.
Bây giờ có nói gì, có giảng giải lý lẽ nào thì tôi cũng không muốn nghe!
Tôi…..ghen sắp phát cuồng!…Thậm chí mà nói, tôi đã phát cuồng vì….ghen rồi!
Tôi đẩy Hải Kỳ ra để anh ở lại một mình trong nhà hàng. T các khách sạn tại thành phố này, tôi sẽ đi tìm từng khách sạn từng khách sạn một….
Cho dù là mò kim đáy biển cũng không muốn tình nguyện đợi chờ trong đau khổ…
Luôn nghĩ rằng có lẽ…..có lẽ….nơi tiếp theo sẽ tìm thấy anh….có lẽ… cólẽ…trước đó bọn họ chưa xảy ra chuyện gì cả và tôi đến đúng lúc kịp thời ngăn cản….
……
Tôi giống như một người điên, chạy từ đầu ngõ của thành phố này tìm tới cuối ngách của thành phố kia…
Tìm cả một đêm dài cho đến khi những ngọn đèn đều tắt đi, tôi vẫn chưa tìm được người mình muốn tìm.
Tôi nhụt chí ngồi xổm trên đường, cất tiếng khóc lớn…
……
Tôi gạt được mọi người nhưng không lừa được bản thân mình.
Tôi yêu anh…tôi yêu anh….yêu đến không bao giờ còn có thể lừa mình, dối người được nữa.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]