Tiết tử
Khi đôi mắt sâu thăm thẳm của anh dừng lại ở trên ngườitôi, hơi thở của tôi vẫn dồn dập như trước. Khi không nhìn thấy anh, tôi buồn bã nhớ nhung không thể diễn tả được.
Chân tướng sự thật từng màn từng màn một được vạch trần…Đau lòng không thể nào tả xiết, nỗi đau sau cao hơn nỗi đau trước.
Cả bầu trời và cả mái nhà làm bằng kính để ngắm sao kia cũng đau lòng mà rơi nước mắt cùng tôi.
Tại sao mọi đau khổ anh đều tình nguyện mãi mãi gánh lấy một mình?
Chẳng lẽ anh không hiểu, trên thế giới này chỉ có anh mới có khả năng làm cho tôi bi thương? Chẳng lẽ anh không hiểu, tôi thật sự không cần được anhbảo vệ tôi như vậy?
Anh trai! Nếu trong tương lai của anh có xuất hiện một cô gái khác thì xin anh hãy sớm nói cho cô ấy biết, anh yêu cô ấy!……
Về đến nhà đã gần một giờ sáng, tôi tra chìa khoá mở cửa nhà ra. Không ngờ rằng trong phòng khách đèn vẫn còn sáng.
Một người đàn ông mặc một bộ quần áo màu trắng nằm nghiêng trên sofa, haimắt nhắm chặt, trên mặt lộ ra sự mệt mỏi khó che giấu. Tôi rón rén bướctừng bước chân rất nhẹ, sợ đánh thức anh…. Nhẹ nhàng đi đến sofa ngồixổm trước mặt anh.
Làm sao bây giờ? Lay anh tỉnh dậy? Haylà lấy tấm chăn đắp lên, rồi để anh nằm trên sofa ngủ một đêm? Tôi hìnhnhư đang luyến tiếc do dự giữa hai cách làm….
Đang tiếp tục lưỡng lự thì đôi hàng lông mi dài khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sang-roi-noi-tam-biet/2518751/quyen-6-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.