Tôi không còn tìm kiếm hạnh phúc trong tình yêu sâu sắc nữa….
Bởi vì tình yêu đối với tôi bây giờ mà nói, là một loại có thì thật là vui mà không có thì cũng không sao cả…
24 tuổi, tôi sẽ không đi yêu đắm đuối một người, càng sẽ không vì ai màyêu đến mang thương tích đầy mình, vì thế nếu sau này gặp lại, anh có ôm chặt tôi, thân thể có run nhè nhẹ, thì lòng của tôi cũng sẽ không vì áy náy mà rung động…
……
Tôi muốn tìm một vòngtay an toàn ôm ấp, không làm cho nhau nghẹt thở, khoan dung an ủi nhaulà tốt rồi…Vì thế, tôi loay hoay tìm kiếm, nhưng từ đầu tới cuối vẫnchưa tìm được đúng vòng tay…Cho đến một ngày kia, gặp anh ấy, tôi ngheđược âm thanh của mùa xuân tới, trăm hoa hoa đua nở……
Tôi không còn tìm kiếm hạnh phúc trong tình yêu sâu sắc nữa…..
Bởi vì tình yêu đối với tôi bây giờ mà nói, là một loại có thì thật là vui mà không có thì cũng không sao cả…..
Tôi đã 24 tuổi, thầm nghĩ nên tìm một vòng tay ôm ấp an toàn, thích hợp với chính mình ……
“Thư kí Đồng! Cuối cùng cô cũng đến! Chủ tịch* đã phát hỏa rồi, chúng tôichống đỡ không được nữa!” Trợ lý Kim vừa thấy cô đến, bộ dạng giống nhưtừ địa trở về nhân gian. (*nguyên bản: xã trưởng)
“Tôi đã qua phòng nhân sự xin nghĩ phép rồi mà!” Tôi bình thản ngồi vào chỗ của mình, mở máy tính.
Mỗi một lần đau bụng vì tới chu kì kinh nguyệt, thật sự là nỗi khổ riênglàm cho người ta đứng ngồi không yên, cho nên rõ ràng chỉ mới là ngàyđầu tiên của nguyệt sự, tôi cũng xin nghĩ phép……
Trợ lý Kim đã vọt đến một góc, lén lút gọi điện thoại…..Quả nhiên, nửa phút sau,điện thoại nội tuyến của tôi đã lập tức vang lên…
“Em điđâu vậy? Di động cũng không mở, trong nhà cũng không có người! Đồng TửY, em còn nhớ em là thư ký của tôi sao? Em muốn làm tôi chết hả?” Tiếngrống giận dữ như con sư tử vang đến.
Tôi hít sâu một hơi,áp chế cơn giận xuống đáy lòng. “Chủ tịch Y, luật pháp nào không chonhân viên được nghỉ phép? Hơn nữa, công việc của tôi có quan trọng đếnmức nghỉ một ngày là có thể làm anh chết được sao?” Anh ta có nguyên một đoàn thư ký vì anh ta mà phục vụ. Làm anh ta chết? Tội danh này hơi quá lớn rồi!
“Tại sao em lại tắt di động? Em đi đâu? Em biếtrõ một ngày mà tôi không thấy em…….một ngày không uống café em pha, toàn thân đều không được tự nhiên!” Anh ta vẫn cứ hét to, làm màng nhĩ tôicũng rung lên tiếng “ong..ong”.
Trước kia học pha café là vì Bắc Bắc thích uống ….. Bây giờ ngược lại thành con đường sống còn của tôi!
Hai ngày nay tôi cố ý không mở máy điện thoại, anh ta đến nhà tôi đập cửaầm ầm, đinh tai nhức óc, tôi có nghe mà coi như không nghe.
“Pha cho tôi tách café rồi tự mình mang vào!” Cuối cùng, anh ta cứng rắ lạnh lùng ra lệnh.
Tôi thở dài, nhận lệnh đi pha café, tự mình bưng vào…Trong văn phòng sạchsẽ, toàn bộ đều màu đen, vì chủ của nó tức giận mà thêm u ám…
Trước bàn làm việc lớn, một người đàn ông thần sắc hung ác nham hiểm, đôi mắt anh ta híp lại nhìn tôi chằm chằm, làm cho người ta không lạnh mà corút lại….
Tôi đặt tách café trên bàn, xoay người chuẩn bị rời đi.
“Vì sao luôn đối với tôi như vậy? Cứ như thế mà chán ghét tôi?” Anh ta lắcđầu không vui hỏi. “Tại sao em không giống như những cô gái khác, luônvây quanh tôi?”
Tôi thở dài. “Chủ tịch Y, anh muốn nghe cái gì? Tôi lại làm tổn thương lòng tự trọng của anh rồi à?”
Tôi nhắm mắt lại, tôi cam chịu số phận! “Được rồi! Tôi thừa nhận tôi ái mộanh! Từ hai năm trước, lần đầu tiên thấy anh, tôi liền cảm thấy anh vĩđại hoàn mỹ, tôi say mê khí chất làm cho người ta khuynh đảo của anh.Lần gặp thứ hai gặp mặt, tôi phát hiện ra bản thân mình hoàn toàn thầnphục dưới sức hấp dẫn của anh. Lần thứ ba gặp mặt, tôi thừa nhận, tôiyêu anh. Như vậy, anh có cảm thấy thỏa mãn một chút chứ?”
Nếu anh ta có thể buông tha tôi, nếu từ nay về sau anh ta có thể đối vớitôi nói “không có hứng thú”. Tôi nguyện ý một ngàn lần, một vạn lần nói“Tôi yêu anh”. Dù sao nói dối không cần đóng thuế.
Trên mặt Y Đằng Diệu xuất hiện tức giận, anh ta âm trầm nhìn tôi chằm chằm, cảnh cáo. “Đồng Tử Y! Xin em nói cho rõ ràng, tôi không phải là đối tượngvui đùa của em!”
Tôi bất đắc dĩ buông tay…
Họ từngcó thể tùy hứng lấy người nọ hay người kia làm đối tượng vui đùa….Chẳngbao lâu sau, Y Đằng Diệu càng ngày càng hung ác nham hiểm, bởi vì tôikhông làm theo ý của anh ta, yêu thương anh ta, vì thế anh ta luôn không ngừng có ý đồ khống chế tôi, không ngừng thử lòng tôi…..
Y Đằng Diệu lấy danh để chinh phục, anh ta giữ tình yêu giống như giữ lấy chiếc xe hơi nhả khí an toàn, làm cho người ta hoàn toàn thở không nổi.
Có lẽ bởi vì tôi là thất bại duy nhất trong cuộc đời anhta. Y Đằng Diệu là vương tử chân chính, dung mạo của anh ta đẹp đến mứclàm cho các siêu sao trên phim cũng cảm thấy tự hổ thẹn. Anh ta sở hữumột thứ khí chất hấp dẫn người khác, nguy hiểm lại ngọt ngào dụ hoặc, có thể làm cho các cô gái biết mình chạm không tới nhưng nhịn không đượcsức quyến rũ đó mà lao vào….
Y Đằng Diệu là viên kim cươngtỏa sáng, chảy trong người dòng máu quý tộc. Anh ta được sinh ra trongcuộc hôn nhân liên kết giữa hai tập đoàn kinh tế hùng mạnh Hàn Quốc vàNhật Bản….. Anh ta quyền quý, muốn làm gì cũng được, có thể nói là mộtngười hoàn hảo…
Chỉ là tôi không thích anh ta, không yêu anh ta…. Yêu….là thứ mà mãi mãi người ta không có cách nào giải thích được.
Tôi không yêu làm cho anh ta suy sụp, vì thế anh ta càng ngày càng thêm hung ác, nham hiểm và bá đạo.
Tôi càng nhớ tới trước kia, tôi tươi cười ngẫu nhiên không chút để ý anh ta…….
……
Hai năm trước…
Tập đoàn Y thị mở tiệc rượu đầu năm, trong tòa biệt thự lộng lẫy của ngườithừa kế duy nhất của t mới du học trở về—Y Đằng Diệu. Nhà anh ta rộnglớn đến mức, chỉ có bể bơi thôi cũng có thể bằng hai sân bóng trongtrường học…
Vì muốn tránh né sự quấy rầy của người bạn trai làm chung trong công ty quảng cáo. Tôi lòng dạ nào thưởng thức, hòanhập vào thế giới không phù hợp với mình, tôi bưng một ly champagne, rangồi trên xích đu ở phía sau hoa viên, vô tư thưởng thức không gianriêng của mình.
Nhắc tới chuyện người bạn trai cũ của tôi,thật muốn làm cho người ta tức đến ói máu. Một buổi sáng nọ, nhiệt huyết của tôi bất chợt dâng lên, tôi chuẩn bị một bữa điểm tâm sáng mang tới, anh ta mở cửa trong bộ quần áo không chỉnh tề, ở cùng với anh ta còn có Kim Huệ Chi, là đồng nghiệp làm cùng công ty quảng cáo Chi Hoa với anhta.
“Chia tay” tôi nói thật sự bình tĩnh, bởi vì quả thật, một chút cảm giác đau lòng vì bị phản bội cũng không có…
Chỉ tiếc là, anh ta không còn pha nước chanh mang đến cho tôi nữa. Lí doduy nhất thích anh ta, chính là anh ta có thể pha được hương vị nướcchanh mà tôi yêu thích như trong trí nhớ…….
………
“Anh không thích hứa hẹn chuyện tình yêu hoa mỹ vĩnh cửu.” Phía sau, mộtgiọng giàu nam tính, nhu tình nói nhỏ, giống như chất gây nghiện mê hoặc người…
Tôi kìm lòng không được vụng trộm quay đầu…
Phía sau tôi, có một đôi nam nữ đang đứng, người đàn ông đẹp trai đến khótin, tôi có thể sử dụng một câu cuối cùng là “quá mức đẹp”. Đúng, từngày tôi sinh ra cho đến bây giờ chưa từng thấy qua người đàn ông nàođẹp trai như anh ta, so với các nam chính trong phim còn đẹp hơn nhiều.Còn người con gái bên cạnh anh ta, dung nhan diễm lệ, trang phục đẹp đẽ, đường cong cơ thể hấp dẫn
Quả thật rất giống như là đang đóng phim, vì thế, tôi nằm úp trên xích đu, à há! Vô cùng vui vẻ xem diễn…
“Nhưng …. nhưng…em là con gái lớn của tập đoàn điện tử Nhị Thiên Kim a, em nghĩ là…..cha mẹ anh cũng…..”
Người đàn ông không chút để ý, thấp giọng cười, tiếng cười tràn ngập khinhthường. “Cưng à, vậy thì sao chứ? Chỉ vì em có một gia thế hiển hách,thì em cho rằng em có đủ tư cách muốn Y Đằng Diệu anh kết hôn với emsao?”
Y Đằng Diệu? Anh ta đúng là quý công tử như trong lời đồn đãi, hoàn mỹ đến cả người lẫn thần tiên đều căm phẫn đó à?…
Quả thật rất đẹp trai nha!
Người con gái buồn bã sắp khóc, vẻ mặt thê thảm. “Không phải anh nói yêu em sao? Chúng ta đã thân mật như vậy, em nghĩ là…..”
“Lại là em nghĩ! Tuy rằng anh thật sự không muốn làm tổn thương lòng tựtrọng của em, nhưng mà…..” Nụ cười càng rộ lên trên gương mặt đẹp củaanh ta. “Anh không thể không nói cho em biết, mỗi một người phụ nữ lêngiường với anh, anh tuyệt đối không keo kiệt chữ “yêu” này. Hôm nay anhmới phát giác ra, em thật ngu xuẩn, mà anh… ghét nhất là phụ nữ nguxuẩn….cho nên, bắt đầu từ lúc này, chuyện của chúng ta đã kết thúc!”
Thật là đáng thương, loại đàn ông này tuyệt đối nên tặng cho mấy cái tát.Khi tôi đang đồng tình với nước mắt của cô gái đó thì…..
Tình tiết lại hoàn toàn bị bóp méo theo chiều hướng ngược lại…..
“Anh Y, không cần chia tay với em! Anh chỉ thích cơ thể của em, em cũng không nề hà gì, chỉ cần không chia tay thôi
Tôi trợn mắt há hốc miệng, chính mắt chứng kiến cô gái kia, bỏ cả hìnhtượng thục nữ, như một con bạch tuộc quấn lấy người đàn ông đó.
Cũng quá mạnh mẽ nha……..
Không nghĩ tới, người đàn ông kia lại không chút thương hoa tiếc ngọc, đẩymạnh người con gái ngã trên mặt đất. Trong mắt anh ta không chứa nhiềukiên nhẫn. “Đừng làm phiền tôi! Tôi nói rồi, chúng ta đã kết thúc! Ngăncản tôi, coi chừng rước họa vào thân!”
Anh ta thật quáđáng, không cho cô gái một chút mặt mũi nào, người ta “yêu” anh ta, anhta ít nhất cũng chịu khó giữ cho người ta một chút thể diện chứ!
Tôi diễn thử vai trong vở kịch, cô gái hẳn phải là không để ý đến hìnhtượng, khóc lóc, lên án người đàn ông vô tình, hoặc là lấy giày cao gótgiơ lên cao, hung hăng ném anh ta một cái, hoặc là dã man hơn một chút,trực tiếp giơ tay lên tống cho anh ta một đấm vào đầu….
Không nghĩ tới…cô gái kia chỉ là che mặt khóc, rơi nước mắt rời đi…..
Miệng của tôi há hốc thành chữ O. Rốt cuộc là do người đàn ông kia quá mạnhmẽ, làm cho người ta không dám quấy rầy, hay là cô gái quá yếu đuối, chỉ có thể tạm nhường nhịn vì lợi ích lâu dài?
“Nhìn đủchưa?!” Giọng nói không vui từ trên đỉnh đầu của tôi dội xuống, tôi ngơngác ngẩng đầu, nhìn thấy một khuôn mặt vô cùng khó chịu…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]