Minh Châu, bên ngoài sứ quán Cao Ly, đó là nơi chiêu đãi sứ giả Cao Ly, nói là sứ giả, chẳng qua cũng chỉ là mấy thương nhân, có điều là hàng hóa buôn bán càng quý giá, thì sẽ do quan viên Trung Quốc tự mình định giá, bán ra, hơn nữa còn đem hàng hóa chuyển thẳng đến kinh thành.
Thanh Quân thức dậy trong quán trọ phổ thông, quần áo y đẹp đẽ, ngôn ngữ và cử chỉ đều giống với thương nhân Cao Ly.
Y mang theo hàng hóa, còn có một người hầu. Sau khi trọ lại Minh Châu, liền đi tiếp xúc với người môi giới, nếu đã bán hàng hóa, nghiễm nhiên trông vào chỉ là một thương nhân ngoại quốc tầm thường.
Quạt trắng của Cao Ly bán rất chạy trong nước, vừa đến cảng, liền gần như bị đám người môi giới tranh nhau sạch.
Hàng hóa của Thanh Quân là vải vóc, y ở cảng Lễ thành nhiều năm, đương nhiên biết loại hàng nào chuyển về Trung Quốc thì bán chạy, nhưng y không muốn làm người khác chú ý.
Ở lại quán trọ mấy ngày, là đang chờ Thẩm Chi Bạc.
Người hầu còn nhỏ tuổi, Thanh Quân đặt tên nó là Hải Đường, mới mười ba mười bốn tuổi, người Cao Ly, Thanh Quân đối xử với nó rất tốt, tính giống như chủ, cũng là người ít lời, cẩn thận.
Dặn Hải Đường chú ý đến quầy quán trọ nhiều hơn, chờ một người đàn ông vận đồ đen, ung dung hào hoa phú quý, có hai ba đồng tử theo hầu.
Đương lúc Thẩm Chi Bạc hỏi danh sách chỗ chủ quán trọ Thanh Quân ở, Hải Đường liền đi tới kính cẩn hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-quang-may-tanh-te-thanh/1354558/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.