Võ hội, người người tấp nập, Vệ Tích trộm vù một cái bánh nướng trong giỏ của một tiểu thương rồi thản nhiên chen vào đám người. Phố xá sầm uất tiếng người huyên náo, vai chen vai. Mọi người thì hết sức phấn khởi, mặt ai nấy cũng thấy tươi vui, mặt Vệ Tích cũng toát ý cười.  
Hắn chui vào đoàn người, ngồi xổm dưới đất, xem một người diễn xiếc khỉ. Con khỉ kia đội mũ quan, mặc một chiếc áo choàng rách rưới, cố làm ra vẻ bước đi, thỉnh thoảng gõ gõ vào cái chiêng mà móng vuốt nó đang cầm, chọc cho mọi người cười ha hả.  
Vệ Tích thích xem xiếc tạp kỹ, dù sao cũng vẫn còn là con nít.  
Xem bên này chán rồi liền sang chỗ khác, đâu đâu cũng là người nối người chen chúc, Vệ Tích gầy nhom, gần như khó mà dịch nổi nửa bước. Hắn leo lên cây, lật người trèo qua rào chắn, bò lên mái nhà. Không chỉ có người trèo cây, mà trên mái nhà cũng đầy người, đã gần như không còn chỗ đặt chân.  
Nằm nhoài trên mái che quán rượu, Vệ Tích phóng tầm mắt ra xung quanh, hắn nhanh chóng phát hiện trung tâm đợt võ hội lần này, đó là một võ đài.  
Một võ đài cao vút, đồ sộ. 
Võ đài được giăng đèn kết hoa, vô cùng thu hút. 
Có hai vị võ phu đấu đến một mất một còn trên võ đài, bọn họ đang luận võ. 
Áo xanh và áo đen song kiếm quấn lấy nhau, người dưới lôi đài không ngừng hò hét. 
Vệ Tích nhớ tới thiếu niên tối hôm qua, người kia võ nghệ cao cường, chắc cũng sẽ tới tham 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-quang-may-tanh-te-thanh/1354549/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.