Lúc này đang là giữa trưa, Mộ Mỹ Phương đang dặn dò người người giúp việc nấu cơm, xong mới kéo Thôi Giai Kỳ vào nhà hàng ăn cơm.
Thôi Giai Kỳ nhìn thấy những món ăn thịnh soạn trên bàn ăn thì khóc lên lần nữa: “Dì ba ơi, đã lâu lắm rồi cháu không được ăn những món ngon như vậy.”
Chân mày Mộ Mỹ Phương nhíu lại chặt hơn: “Đã xảy ra chuyện gì thế? Cho dù chị họ cháu không cho cháu tiền tiêu vặt thì cháu cũng không nghèo đến nỗi này chứ?”
“Dì ba, đâu phải dì không biết, bây giờ chị họ đã bị Lãnh Tử Sâm kia mê hoặc rồi, cô ta đã phá nát tất cả sản nghiệp đầu tư của cháu, bây giờ cháu thật sự rất rất nghèo. Dì ba ơi, đã rất lâu cháu không được mua một bộ quần áo mới rồi.”
Như vậy đúng thật là quá thảm, Mộ Mỹ Phương thở dài, lấy một tấm thẻ từ trong túi đưa cho cô ta: “Số tiền này cháu cứ lấy dùng trước đi.”
Từ trước đến nay Thôi Giai Kỳ luôn ngoan ngoãn hiểu chuyện, rất vừa ý Mộ Mỹ Phương, nay nhìn thấy dáng vẻ đáng thương này của cô ta, Mộ Mỹ Phương cảm thấy rất đau lòng.
“Cảm ơn dì ba, mẹ cháu nói đúng, dì ba thương cháu nhất nên sẽ không bỏ rơi, không quan tâm cháu được.” Thôi Giai Kỳ rưng rưng nói.
Mộ Mỹ Phương vỗ lên tay cô ta an ủi: “Được rồi, ăn cơm đi, ăn cơm xong dì sẽ đi thăm mẹ cháu với cháu.”
“Vâng.”
…
Lúc nhìn thấy Mộ Mỹ Dung, Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-oi-ong-xa-toi-la-cong-tu-bot/2574597/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.