Vừa đến giờ tan làm, một vài thư ký trong văn phòng thư ký đã bắt đầu thu dọn đồ đạc chạy lấy người, Phan Châu Mộng cũng không ngoại lệ, nhưng cô ta còn chưa kịp rời đi thì đã bị Lương Vũ Tùng gọi lại: “Thư ký Phan, tổng giám đốc Mộ tìm cô.”
Sắc mặt của Phan Châu Mộng hơi thay đổi, sau đó vội vàng cúi đầu xuống, che giấu đi sự khác thường của mình, những nhân viên khác trong phòng thư ký đều không biết chuyện cô ta chọc tới Mộ Thi Hàm, mà cô ta cũng hy vọng rằng suốt cả đời này chuyện đó cũng đừng bao giờ truyền ra.
Phan Châu Mộng hít một hơi thật sâu, lúc này mới gõ cửa văn phòng tổng giám đốc.
“Mời vào.” Giọng nói của Mộ Thi Hàm vẫn lạnh lùng như mọi khi.
“Tổng giám đốc Mộ, nghe nói cô tìm tôi?” Phan Châu Mộng đứng trước mặt Mộ Thi Hàm, thận trọng hỏi.
Mộ Thi Hàm gật đầu: “Ừm, cô nộp đơn từ chức, sau đó đến bộ phận nhân sự kết toán tiền lương đi.”
Phan Châu Mộng nghe thấy lời này liền tái mặt đi: “Tổng giám đốc Mộ, cô có thể cho tôi một con đường sống được không? Tôi... Tôi thật sự biết lỗi rồi.”
“Tôi để cô viết đơn từ chức, chẳng lẽ không phải đang cho cô con đường sống sao?” Mộ Thi Hàm nhìn về phía cô ta, vẻ mặt khó hiểu.
Cô thật sự cảm thấy việc yêu cầu Phan Châu Mộng tự mình từ chức chứ không phải đuổi việc cô ta là bản thân mình đã đủ nhân từ, đủ rộng lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-oi-ong-xa-toi-la-cong-tu-bot/2574578/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.