Thôi Giai Kỳ biết sau khi mình trở lại nhà họ Thôi thì thể nào cũng bị những kẻ này đòi tiền nên đã chuẩn bị sẵn tinh thần. Dù gì hiện giờ cô ta cũng không một xu dính túi, mấy người đó có dò la gì cũng thành công dã tràng.
“Ông nội à, giờ cháu không có tiền đâu, tiền tiêu vặt được nhận mỗi tháng cháu đều mang về biếu mọi người gần hết rồi. Cổ phần thì cũng chia mỗi năm một lần rồi còn gì, còn mấy tháng nữa mới đến cuối năm, tạm thời cháu chưa có tiền đâu.”
“Ông không nói cổ tức năm nay, một đống tiền từ cổ tức bao nhiêu năm qua cháu đem đi đâu cả rồi? Đừng bảo với ông là cháu đã xài hết rồi nhé? Một đứa con gái như cháu làm gì tiêu nhiều tiền thế!” Ông cụ Thôi thấy Thôi Giai Kỳ có vẻ không có ý định đưa tiền thì mặt mày tối sầm lại.
“Số tiền đó cháu đã mang đi đầu tư cả rồi thưa ông, giờ một xu cháu cũng không có.”
“Đã đầu tư thì phải có lợi nhuận chứ! Giai Kỳ, ông là ông nội ruột của cháu, muốn xin cháu ít tiền thôi mà sao cháu cứ từ chối mãi vậy?”
“Không phải cháu không muốn cho mà là cháu không có tiền thật mà ông nội!”
“Hừ, xem ra cháu không hề coi mình là thành viên của cái nhà này. Bây giờ nhà chúng ta đang đàm phán về một dự án lớn với nhà họ Bạch, có điều chuyện tiền nong hơi khó khăn, nếu cháu chịu đưa tiền cho ông thì sau này ông sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-oi-ong-xa-toi-la-cong-tu-bot/2574531/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.