- Á aa ... mau cứu mạng!Nghe được tiếng la thảm thiết của Trường Thanh, toàn bộ đám cận vệ liềnphóng như bay tới. Bọn họ vừa kịp lúc ngăn cản một màn bạo ngược với chủ công. Khác với đại công tử võ công đầy mình, Lưu Gia hiện nay sức khoẻphải nói là cực kỳ tệ. Trái gió trở trời đều bệnh hoạn liên miên, nắngxỉu, mưa sốt, không khi nào rời được ấm thuốc. 
Ấy vậy mà con người yếu đuối đó đang nằm dưới đất bị người ta chà đạp.Không phải là hình ảnh tượng trưng đâu, mà thật sự là bị công chúa ChânDuyên dẫm lên người. Con heo mập kia không hiểu vì sao đã trốn được rakhỏi phòng giam. Cũng không thể hiểu tại sao nàng lại nhận thức Lưu Giamà ra đòn sát thủ. 
- Ngươi giỏi lắm, dám uy hiếp bổn cung. Còn nằm trên thápthượng cho người đè ta quỳ dưới đất. Hộ vệ của ngươi một lần đánh ta xém chết. Giam cầm ta, không cho ta ăn.Cứ sau mỗi câu nói,trọng lượng đè xuống càng mạnh. Lưu Gia đập tay trên sàn như cua bị đáđè. Bốn cận thân hộ vệ của y liền phóng tới, ra chiêu với Chân Duyên.Nàng phải nghiêng mình né tránh, nên Lưu Gia mới thoát kiếp bị đạp. Haingười đỡ Trường Thanh lên, hai người còn lại cùng Chân Duyên giao đấu.Công chúa võ công chỉ tầm thường, sao đáng là đối thủ của cận vệ chuyênnghiệp. Chỉ qua năm chiêu, nàng đã bị người ta áp đảo. Lúc Hạ Bân gồngtay định cho nàng một quyền, thì đột nhiên có giọng hét lớn. 
- Dừng tay.Nghe lệnh của chủ công, gã không dám vọng động nữa, thay vào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-oi-nguyet-lao-thuc-lu-lan/1948063/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.