Lục Nhị nhắm mắt xông vào, trong tích tắc cố làm quen với tình trạng tốităm nơi đại sảnh. Y hạ mũi gươm, kéo dài trên đất tạo thành một vệtnháng lửa để báo hiệu cho đồng đội biết mình đã nhập cuộc. Mỗi đặc vụđều có khả năng hoạt động cá nhân rất tốt, nhưng sức mạnh lớn nhất củahọ chính là sự phối hợp ăn ý giữ toàn bộ các thành viên.
Những đốm sáng xung quanh giúp Lục Nhị biết được vị trí đồng đội. Y bắtđầu theo dõi sự di chuyển của từng người để không nhầm lẫn với kẻ địch.Lục Nhị hoảng sợ, không đọc được bất kỳ chuyển động nào khác lạ cả. Rốtcuộc người đã tấn công nhóm bọn họ chỗ nào, sao không phát ra chút độngtĩnh?
Một tiếng hự vang lên và sau đó là người trong nhóm Lục Nhị ngã xuống.Nội xưởng rất tự hào với khả năng chiến đấu trong bóng tối của mình,nhưng xem ra họ đã gặp địch thủ rồi. Y móc ra viên pháo sáng, ném vàogiữa trung tâm trống người. Quả pháo xì một tiếng, phát ra chùm sángtrắng mơ hồ, quét khắp mọi ngóc ngách của căn phòng.
Những chiếc bóng dài trải khắp sàn nhà, hắt lên tường thành những hìnhthù cổ quái. Lục Nhị vừa kịp nhìn ra vị trí của kẻ địch thì viên pháosáng đã tắt ngóm tại chỗ. Ngoài mười hai người bọn họ, chỉ còn một bóngđen khác nấp trên góc trần của căn phòng. Hắn hành sự êm đến nổi chẳngphát ra âm thanh nào cả. Viên pháo sáng đã thành công làm lộ vị trí củasát thủ.
Lục Nhị lại lấy ra một viên pháo sáng khác ném về phía kẻ địch.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-oi-nguyet-lao-thuc-lu-lan/1948019/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.