Cả cuộc đời y có bao giờ phải chịu nỗi sợ hãi lớn lao đến mức này đâu. Từnhỏ đến lớn, Thuỷ Linh chưa từng thấy nhiều người chết đến như vậy. Cóthể mỗi mệnh lệnh y đưa ra đều rất tàn khốc, có thể những mưu toan của y làm hại rất nhiều người, nhưng Thuỷ Linh chưa một lần phải chứng kiếnnhững cảnh máu me ghê rợn thế này.
Thì ra con người khi chết rất xấu xí. Họ nhăn nhó, quằn quại, rên la rất thảm thiết. Những khuôn mặt xám nghoét, những đôi mắt vô hồn cứ mãitrừng trừng không cam tâm. Y tưởng chừng mình luôn sẵn sàng đón nhận địa ngục, nhưng khi đối diện với thần chết, Thuỷ Linh lại không khống chếnổi bản thân. Y quỳ sập người xuống, ôm lấy chân Mạt Hối mà van xin.
- Đại ca, xin hãy tha cho đệ. Là đệ ngu ngốc, đệ ấu trĩ ngusi mới đi đến bước đường cùng này. Mạt Hối, đệ là đệ đệ ruột thịt củahuynh mà. Huynh đã hứa sẽ không làm hại đệ, huynh đã hứa sẽ bảo vệ đệ...Mạt Hối cúi người xuống, kéo Thuỷ Linh ra khỏi chânmình. Hắn chăm chú nhìn nam nhân trước mặt, cảm thấy y còn trẻ con hơnmức mình tưởng tượng. Bỏ chạy đến áo sống xốc xãi, mái tóc buông thả tán loạn chưa kịp chải bới. Thuỷ Linh chỉ mới mười bảy tuổi, chưa từng phải chịu qua gian nguy, đối diện với cái chết. Y sợ hãi là phản ứng vô cùng bình thường, điều đó chứng tỏ Thuỷ Linh vẫn còn có thể quay đầu lại.
Hắn nắm tay Thuỷ Linh kéo đứng dậy. Mạt Hối nhìn vào đôi mắt trong veođẫm nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-oi-nguyet-lao-thuc-lu-lan/1948016/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.