"Người ta gần đi rồi, Minh vương ca ca không có lời gì để nói với người ta sao?" Mộc Ly tiếp tục phát huy vẻ mặt ‘uất ức’ của nàng, nhìn thấy Minh vương vẫn một lòng lo lắng nha.
"Tự chăm sóc tốt cho bản thân, đừng luôn bắt nạt người khác." Minh vương tìm cách nặn ra từ trong răng mấy chữ như vậy, vốn dĩ muốn nói đừng để bị người khác ức hiếp, nhưng ngẫm lại nha đầu này, trở về thế gian liền có một thân võ công tuyệt đỉnh, lại thêm ‘Kim Liên’ bảo vệ, huống chi ngay cả lão là Minh Vương đại nhân nó cũng không sợ, vậy nên còn có ai dám ức hiếp nó chứ.
Mộc Ly bĩu môi, đúng lúc mở miệng: "Người không phạm ta, ta không phạm người." Nếu người phạm ta, ta đòi lại gấp trăm lần, muốn ức hiếp Anh Mộc Ly cô, hừ ~ không có cửa đâu!
Minh vương còn muốn nói điều gì, khi bấm ngón tay tính toán lại phát hiện đã đến lúc cần phải làm chính sự, lấy bút Ngự Thần ra vẽ một bức tranh trên mặt đất, bỗng chốc một cái vòng xoáy không đáy xuất hiện trước mặt Mộc Ly. Mộc Ly hưng phấn nhìn từng vòng chuyển động vô cùng tận kia, không đợi Minh vương mở miệng, trực tiếp nhảy vào động không đáy.
"Minh vương ca ca, tạm biệt..., cám ơn đồ của huynh, Anh Mộc Ly tôi sẽ luôn nhớ huynh!" Giọng nói Mộc Ly chân thành giống như nước chảy vọng lại từ chin tầng mây xa xôi, Minh vương nghe mà cảm thấy hổ thẹn, cuối cùng chỉ có thể che miệng tiếp tục áy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-noi-trong-lanh-cung-khuynh-quoc-khi-hau/2236528/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.