Mộc Ly vỗ về lưng Tuyết Lê, giúp nàng nhuận khí, mở miệng trêu chọc nói: "Nha đầu ngốc, mạng tiểu thư nhà em vô cùng lớn, sao có thể dễ dàng chết như vậy."
Mạng lớn thật nha, từ thế kỷ hai mươi mốt nhảy đến Địa phủ, lại từ Địa phủ nhảy đến hoàng cung Phượng Lân quốc, hơn nữa còn hoàn hảo không chết, chỉ có thân xác chết, nhưng linh hồn vẫn ở lại, chẳng qua là làm khổ cho chủ nhân của thân thể Nhan Khuynh Thành rồi.
Tuyết Lê dần dần ngừng khóc, nâng gò má đầy nước mắt nhìn chủ tử nhà mình, tức giận mở miệng: "Tiểu thư, đều do Linh Phi kia hại, nếu không phải nàng ta, tiểu thư. . . Cũng sẽ không thiếu chút nữa. . . ." Nói đến phần sau, mặt của Tuyết Lê đã giận thành màu gan heo, tay nắm chặt thành quả đấm. Nếu tiểu thư chết, tất nhiên nàng sẽ không chút do dự giúp tiểu thư báo thù, nhưng nàng chỉ là một nô tỳ nhỏ nhoi, sợ rằng còn chưa nhìn thấy được Linh Phi thì đã chết thẳng cẳng rồi.
Mộc Ly nhẹ nhàng nở nụ cười, nhẹ nhàng tới mức khiến cho Tuyết Lê cảm thấy mờ mịt, tiểu thư nên tức giận hay phẫn nộ mới phải, sao vẫn còn cười dửng dưng như thế, thật khiến cho nàng không thể nào hiểu nổi.
"Thù của tiểu thư nhà em, chắc chắn ta sẽ giúp nàng báo!" Mộc Ly nhìn Tuyết Lê thận trọng cam kết, nàng chỉ có thể giúp Nhan Khuynh Thành đến đây, chẳng qua đối tượng muốn báo thù không phải chỉ có một Linh Phi!
"Tiểu thư."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-noi-trong-lanh-cung-khuynh-quoc-khi-hau/2236518/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.