“Đứng dậy đi nha đầu, đừng có giả chết nữa”. Minh Vương bất mãn nhắc nhở một câu, vươn một chân thận trọng đá đá cái chân nhỏ của thiếu nữ, nhưng lại không sử dụng đến nửa phần sức lực.
Thiếu nữ tuyệt sắc nằm trên đất vẫn như cũ nhắm chặt mắt không có bất kì phản ứng nào, dường như lúc này cho dù lửa có cháy đến nơi nàng cũng sẽ không động đậy nửa phân.
Minh Vương nhìn thiếu nữ trước mặt vẫn luôn nằm như người chết, lại bất mãn cong môi lên: “Xú nha đầu, giả chết trước mặt bổn vương, ngươi là người đầu tiên đó! Ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi còn không đứng dậy ta đi à nha”. Vừa nói Minh Vương vừa làm bộ bỏ đi, còn thiếu nữ thuyệt sắc mắt vốn đang đóng chặt giờ lại đột nhiên mở to ra.
Chớp chớp đôi mắt to, Anh Mộc Ly mở mắt nhìn quét qua một vòng hoàn cảnh xung quanh, cái miệng nhỏ phấn nộn bất mãn dẩu lên, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Minh Vương bằng một ánh mắt căm tức quát: “Minh Vương thối tha, Minh Vương đáng chết, ông nha, mau đưa ta trở về, hoặc là để ta đầu thai, ta không nuốn phải đối mặt với con ngựa đực Hoàng đế lạnh lùng vô tình đó nữa đâu!” Cảm giác bị người bóp cổ hít thở không thông, chẳng có gì dễ chịu cả.
Ha hả cười gượng hai tiếng, vẻ mặt Minh Vương khinh thường nhìn Mộc Ly, đá lông mi nói: “Ha ha… không ngờ nha đầu ngươi lại có lá gan nhỏ như vậy, ta thật nhìn lầm ngươi rồi, không nghĩ tới một Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-noi-trong-lanh-cung-khuynh-quoc-khi-hau/2236498/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.