Nhếch đôi môi đỏ cười lạnh với Tô Liên Hinh, nụ cười này của Mộc Ly không chút độ ấm, trong con ngươi cũng không có nửa điểm tình cảm, nàng giơ một nắm đấm lên cướp lấy hộp thức ăn trên tay Tô Liên Hinh. Gương mặt Tô Liên Hinh vốn dĩ đang có biểu cảm lo lắng sợ sệt, nhưng khi nắm đấm của Mộc Ly tiến tới lại cười một cách âm hiểm.
Nhìn thấy nụ cười xảo trá của Tô Liên Hinh, và tên Hoàng đế đứng ở phía xa xem kịch hay, trái tim bất an đập mạnh vài nhịp, trong lòng Mộc Ly biết mình đã trúng kế, muốn thu tay nhưng đã muộn, nắm tay vừa nghiêng xuống, trưởng phong nhè nhẹ mơn trớn cẩm bào màu nguyệt bạch của Tô Liên Hinh, hộp cơm rơi xuống đất vang lên một tiếng "loảng xoảng" nặng nề. Sau đó, Mộc Ly chỉ trông thấy Tô Liên Hinh thuận theo nắm đấm của nàng ngã nhào trên mặt đất lăn người đến mấy vòng liền, tiếp theo tiếng khóc kinh sợ kêu trời trách đất của Tô Liên Hinh vang lên, cùng với âm thanh chấn động kinh hô của đám nô tài.
"Nương nương, người sao rồi?"
"Nương nương người có sao không?!!"
"Mau! Mau gọi thái y, nương nương, người..." Một tên nô tài kinh hoảng hô to chỉ vào thân dưới của Tô Liên Hinh đang chầm chậm chảy máu.
Vũ Tiêu Nhiên vốn dĩ đang mắt lạnh chán ghét nhìn Mộc Ly, lúc nghe được nô tài nói câu này, lập tức bế Tô Liên Hinh đang nằm dưới đất ôm bụng đau khổ lăn lộn lên, giận dữ rống một tiếng với thị vệ: "Giam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-noi-trong-lanh-cung-khuynh-quoc-khi-hau/2236416/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.