"Dựa vào việc trẫm là Hoàng đế!" Mộc Ly lẩm bẩm nhắc lại câu này, cuối cùng, nhếch đôi môi sưng đỏ lên cười lớn: "Địa lao ẩm ướt, người long thể tôn quý, thật không thích hợp ở nơi này, nô tì cung tiễn Hoàng thượng!"
Sao nàng lại ngốc đến mức quên được, hơi thở trên người này phát ra sự lạnh nhạt và nhã nhặn, hắn vẫn là một Hoàng đế cao cao tại thượng!
Còn Anh Mộc Ly nàng, sao ngốc tới nỗi nghe câu chuyện của Nhan phụ mà thay đổi cách nhìn với hắn? Có lẽ cái tính coi mạng người như cỏ rác chỉ là một mặt, ai có thể biết được rốt cuộc hắn là người như thế nào? Một Hoàng tử có thể bình an lớn khôn trong thâm cung tất phải có thủ đoạn hơn người!
Còn Mộc Ly, thật sự là quá ngốc, quá ngốc, lòng dạ trước sau vẫn không đủ tàn nhẫn, vốn cho rằng bản thân đã đủ bình tĩnh, đủ ác độc, lại không ngờ tới còn lâu mới đủ!
Vũ Tiêu Nhiên thật sự giận rồi, hắn đứng dậy khỏi giường, hai tròng mắt lạnh như hắc diệu thạch từ trên cao vô tình liếc nhìn Mộc Ly, hơi thở ở trên người cũng nháy mắt liền thay đổi thành lạnh như băng, hắn cười lạnh, phun ra từ kẽ răng vài chữ nghe rất vô tình: "Ba ngày sau phế Hậu, ngươi tốt nhất nên chuẩn bị cho tốt!!"
Vòm ngực bình tĩnh đã lâu không nhảy loạn, có loại tức giận khiến hắn không đè nén được, giống như muốn nổ tung ra vậy.
"Vậy sao?" Nhướn lông mày lên, Mộc Ly bình thản tiếp lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-noi-trong-lanh-cung-khuynh-quoc-khi-hau/2236407/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.