"Nàng đã đến rồi." Một tiếng đáp lại nhìn như dịu dàng, nhưng khi Hoàng đế xoay người nhìn Linh Phi, trong con ngươi lại không chút độ ấm, cũng không có nửa điểm cảm xúc: "Ái phi, ngồi đi, trẫm đã mời vị thái y có y thuật cao siêu tới giúp nàng nối xương."
Không có quá nhiều thăm hỏi, cũng không có quá nhiều lời nói, chỉ vài chữ lạnh lùng, lại làm cho Linh Phi không che giấu được vẻ mặt mừng như điên, có thể để cho quốc chủ Phượng Lân truyền ngự y tới Ngự Thư Phòng chữa trị cho phi tần hậu cung thì không nhiều lắm. Linh Phi thậm chí ngây thơ nghĩ, sau này nàng có thể vì một bước lên mây này mà hô mưa gọi gió rồi.
"Tạ Hoàng thượng." Linh Phi rất vui vẻ, không quên thẹn thùng e lệ nói cám ơn Hoàng đế, mà khóe miệng vị Thiên tử cao cao tại thượng kia lại cứng ngắc kéo ra, nhìn như đang cười, nhưng lại vô cùng lạnh lẽo.
Không lâu sau, một thanh y nam tử tuyệt đẹp chậm rãi đẩy cửa vào, gương mặt khuynh thành treo một nụ cười nhàn nhạt xa lạ, mày kiếm mắt sao, đôi mắt xếch hẹp dài sạch sẽ gợn sóng như nước, ngay cả thỉnh an Hoàng đế cũng chỉ làm cho có lệ. Mà Linh Phi, cũng bị thanh y nam tử coi như không thấy.
Linh Phi đầu tiên là kinh ngạc nhìn thoáng qua nam tử, đợi đến lúc trông thấy khóe miệng lạnh nhạt của Hoàng đế, lại nuốt xuống lời muốn nói. Trước đây chưa từng nghe nói trong cung có một vị nam tử như vậy, ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-noi-trong-lanh-cung-khuynh-quoc-khi-hau/2236339/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.