Chương thứ 170:
Sắc mặt Vũ Tiêu Nhiên vốn xanh mét, nghe thấy Mộc Ly trả lời, khóe miệng không nhịn được hơi nhếch lên, nữ nhân này, thật đúng là linh hoạt khéo léo.
Mà Trần Tuyệt ngồi ở vị trí đánh xe, gương mặt tuấn tú ngẩn ra, sau đó lặp tức nghẹn đỏ giống như trứng vịt bị nấu chín.
Mộc Ly bĩu môi, nói nhỏ: "Muốn cười cứ cười, không cần kiềm nén."
"Khụ. . . Khụ. . . . . ." Ho khan hai tiếng, Vũ Tiêu Nhiên điều chỉnh lại nét mặt, khóe miệng cong cong, nghe cách Mộc Ly nói chuyện, môi vốn có chút tái nhợt, lại tăng thêm chút sáng rỡ.
"Vũ Tiêu Nhiên, ngươi muốn đưa ta đi đâu?" Mộc Ly cũng không cùng hắn pha trò, trực tiếp hỏi thẳng nghi ngờ trong lòng, trong nháy mắt tâm tình trở nên mất mác, chẳng qua đã bị nàng che giấu rất tốt.
"Đi đến nơi cần đến." Vũ Tiêu Nhiên mấp máy môi, nhìn cũng không nhìn nàng một cái.
Mộc Ly suy đoán, nơi nên đến là ở đâu nhỉ?
Trong lúc nhất thời hai người lâm vào yên lặng, không ai nói chuyện với ai, không khí bên trong xe ngựa không lớn không nhỏ tràn ngập đè nén. Rất lâu sau, Vũ Tiêu Nhiên khẽ thở dài, nhẹ nhàng ôm nàng vào trong ngực nỉ non: "Chẳng phải nàng không thích hoàng cung ư, ta đưa nàng đến hành cung Bắc Triệt, nàng ở đó chờ ta, đến lúc đó, nàng muốn đi đâu ta cũng sẽ đi với nàng."
"Đúng là ta rất ghét hoàng cung, nhưng ngươi như vậy có khác gì giam ta ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-noi-trong-lanh-cung-khuynh-quoc-khi-hau/2236195/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.