"Ngươi cho rằng đây là địa bàn của ai?" Vũ Tiêu Nhiên cười lạnh hỏi ngược lại, đừng quên, đây là địa bàn của hắn. Cho dù lúc ấy bị mê hoặc có thể không biết, nhưng sau đó suy nghĩ một chút chắc chắn sẽ có sơ hở. Tuy hắn không thích ngôi vị hoàng đế này, nhưng làm thì phải chịu trách nhiệm, vì vậy tất cả cũng coi như dưới sự ngầm đồng ý của hắn mà tiến hành.
"Ta cho là ngươi không biết." Giống như vô ý thức thốt lên một câu, Huyền Thanh nhếch đôi môi hơi tái nhợt, mình sắp đặt mọi thứ, lại không nghĩ rằng vẫn còn người thông minh ở phía sau.
Trần Tuyệt kinh ngạc, dù sao chuyện này hắn cũng có phần, khiến hắn khi nhìn thấy người sư đệ này có chút không được tự nhiên. Hiện tại biết Vũ Tiêu Nhiên phát hiện ra, ngược lại cảm thấy rất nhẹ nhõm.
"Nói như vậy, ngươi cũng biết giao dịch giữa ta và Lam Nguyệt công chúa?" Gương mặt trải qua sự khiếp sợ ban đầu giờ đã khôi phục thần sắc. Giờ khắc này Huyền Thanh nhìn Vũ Tiêu Nhiên đầy mong chờ, hy vọng vị quân chủ nọ không cần thông minh như vậy.
Vũ Tiêu Nhiên cười lạnh, môi mỏng nhếch lên, hết sức tà mị hỏi ngược lại: "Ngươi nói là chuyện kêu Lam Nguyệt công chúa dịch dung thành bộ dạng của Ly nhi sao? Hay nói cố ý tìm người bắt cóc Ly nhi? Hay nói việc lấy Phù Sinh trên tay ngươi ————"
Nghe đến đó, Huyền Thanh chịu không nổi nữa, phần sau Vũ Tiêu Nhiên nói cái gì Huyền Thanh cũng chẳng quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-noi-trong-lanh-cung-khuynh-quoc-khi-hau/2236083/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.