Chương trước
Chương sau
2.

Nhưng điều chúng tôi không lường được chính là, Sầm Giai vẫn tìm tới.

Khuôn mặt của Lâm Giang Dã trong nháy mắt liền trầm xuống: “Mẹ kiếp, bọn mày, ai cho cô ta vào đây?”

Tất cả những người có mặt ở đây đều biết tính tình đại thiếu gia của anh ấy, chẳng ai dám ho he câu nào.

Trương Dương ngồi gần tôi nhất, nhỏ tiếng giải thích: “Chị dâu, thật sự là không có ai mời cô ta cả. Em cũng không biết làm thế nào mà cô ta tìm được tới nơi này, đã vậy còn cứ khăng khăng tặng bánh rồi mới chịu rời đi, chị xem…”

Tôi nghiêng mắt nhìn sang, Sầm Giai lúc này đang mang một bộ dạng vô cùng đáng thương. Cô ta đứng bên cạnh cửa, trên tay cầm khư khư một chiếc bánh ngọt.

Có lẽ sợ bánh bị mưa làm hỏng, cô ta đã đem áo khoác phủ lên phía trước.

Bởi vì Sầm Giai chỉ mặc độc một chiếc áo sơ mi phong phanh nên có thể dễ dàng nhìn thấy đường cong cơ thể thấp thoáng của cô ta ẩn hiện sau lớp áo.



Máy lạnh của phòng bao được mở hết công suất, Sầm Giai khẽ run rẩy, môi trắng bệch.

Nhìn thấy tôi và Lâm Giang Dã cùng lúc đi tới, ánh mắt cô ta liền sáng lên, nhẹ nhàng bước tới, đưa chiếc bánh ngọt tự làm ra. Trong giọng nói của cô ta không giấu nổi vẻ hưng phấn: “Anh trai, em tự tay làm bánh ngọt cho anh này, chúc anh sinh nhật vui vẻ.”

Nhưng khi cô ta mở nắp cặp lồng ra, chiếc bánh bên trong đã lẫn lộn, không nhìn ra hình dạng gì, chỉ thấy thấp thoáng dòng chữ màu đen “Ca ca, mãi mãi vui vẻ”.

Thấy vậy, sắc mặt của Lâm Giang Dã lại càng đen hơn: “Mẹ kiếp, có phải cô nghe không hiểu tiếng người không? Tôi đã cho phép cô đến đây chưa mà cô dám tùy tiện tới? Con mẹ nó, ai muốn ăn cái bánh ngọt rẻ tiền này của cô chứ.”

Bị Lâm Giang Dã mắng chửi thậm tệ, vành mắt Sầm Giai nhanh chóng đỏ lên, vừa nói vừa rơi lệ, nhưng vẫn cố tỏ ra quật cường giải thích: “Em không có tiền để chuẩn bị cho anh một món quà đắt tiền như mọi người, em chỉ có phần tâm ý này thôi… Anh trai, hy vọng anh luôn hạnh phúc.”

Thật đúng là dáng vẻ của một bạch liên hoa nhỏ bé đáng thương.

Ngay lúc tôi muốn mở miệng nói gì đó, Lâm Giang Dã đã trực tiếp cởi áo ngoài của mình ra rồi ném lên người cô ta: “Cút”

Cô ta khẽ nhìn chúng tôi một cái rồi che mặt chạy ra ngoài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.