"Giả bộ là sói (*) làm gì?"
(*) Ý chỉ giả bộ là mình có quyền lực, thế lực
Lưu Vũ đi tới xô Giang Thành một cái, khiến Giang Thành hơi loạng choạng, hắn châm chọc nói: "Anh Hoa, vừa rồi anh có thấy không, tên rác rưởi này còn muốn gọi điện thoại cho đại ca Từ nữa. Nói không chừng ngay cả điện thoại cũng chưa kết nối được liền cúp máy, còn làm bộ nói chuyện, thật là đồ rác rưởi!"
Giang Thành cố gắng kéo khoảng cách với Lưu Vũ, nhưng Lưu Vũ lại tỏ ra hung hăng.
Mới đầu anh Hoa có chút lo lắng Giang Thành thật sự quen biết đại ca Từ, nhưng sau khi nghĩ lại anh Hoa liền cười ra tiếng, nếu Giang Thành quen biết đại ca Từ vậy hắn ta cũng không phải là một người vô danh tiểu tốt ở thành phố Lâm Châu này rồi, anh Hoa suy nghĩ trong đầu một lúc lâu, cũng không nghĩ ra ở Lâm Châu còn có một người tai to mặt lớn nào như vậy.
Đây rõ ràng là Giang Thành đang nói dối.
Anh Hoa cũng tiến lên đẩy Giang Thành vài cái, vẻ mặt chế nhạo, cười nhẹ nói: "Đồ rác rưởi, vừa rồi tao xém chút nữa bị mày lừa, nhưng giờ nhận ra cũng không muộn, vì mày đã đụng tới người anh em của tao nên bây giờ mày phải trả giá."
Lưu Vũ và Chu Mộng Khê đứng ở một bên xem kịch hay.
Trên mặt hai người đều lộ ra nụ cười hả hê, rốt cuộc Giang Thành cũng bị người khác xử lý, cảm giác này thật sảng khoái!
Đặc biệt là Lưu Vũ, mấy ngày nay hắn bị Giang Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-giang-tai-van/4575768/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.