Edit: Cà Rốt Kapie
Lần đầu tiên bị người khác nắm chặt bàn tay, lần đầu tiên tựa vào lưngngười khác, nhịp tim cứ như vậy xuyên thấu qua áo truyền đến thân thểnàng. Tay nhỏ bé có chút không biết làm sao ôm sát cổ của Mộc Tâm, MặcTử Khanh chỉ có thể mặc cho Mộc Tâm cõng hắn lên, từng bước từng bướcrời đi Yên Hà lâu.
“Nhi tử, mẹ báo thù cho ngươi rồi. Về sau aidám khi dễ ngươi, mẹ liền hung hăng đánh hắn, ngươi nói có được haykhông?” Mộc Tâm dùng giọng nói dịu dàng chưa bao giờ có. Cõng người nhonhỏ sau lưng, nàng cảm thấy tim của mình như bị cái vật nhỏ này nhồi vào tràn đầy vậy.
Thật ra thì nàng cũng từng ảo tưởng qua, ảo tưởng có một ngày, nàng có thể tìm thấy người yêu chân chính cùng nàng ẩn lui giang hồ, sinh một đám đáng yêu nhi tử. Hoặc là, coi như không tìm được người nàng yêu, nàng có thể sinh hạ cốt nhục thuộc về mình, cả đời nàycũng liền hạnh phúc. Không nghĩ tới, nàng trước khi chết còn là xử nữ,càng không có nghĩ tới sau khi trùng sinh lại có một đứa con trai.
Ngay từ đầu trốn tránh nay đã biến thành ràng buộc không dễ dàng buông tay.Hoàn toàn không biết mình đến tột cùng làm cá lớn bực nào Ô Long, MộcTâm còn tự cho mình là từ mẫu nhẹ nhàng ru Mặc Tử Khanh.
“Ân”Buồn buồn đáp lời, Mặc Tử Khanh nhìn về phía Mộc Tâm, con ngươi tràn đầy nghi ngờ. Nàng là kẻ ngốc sao? Hắn là bắt phải một Tu Tiên Giả ngungốc? Bằng không, nàng làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-giang-mau-than-yeu-nghiet-bao-bao-la-ran-yeu/2910687/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.