Có lẽ do nàng ngây thơ quá hay chăng, nàng bị tên tên giáo sư gian xảo kia lừa ném về cổ đại xa xôi với ý nghĩ thị sát nghiên cứu. Lại chẳng ngờ bị tên nam nhân chết dẫm ở cổ đại dụ dỗ về nhà, còn dám ăn sạch nàng không chừa một mảnh nào. Nàng muốn đòi quyền dân chủ, phải gọi cho cảnh sát đến còng cổ hắn, nhưng mà... ở đây làm gì có cảnh sát chứ.
Chợt nàng muốn đi đòi công lý, nhưng chẳng may công lý là do hắn đặt ra, cái gì mà hoàng thượng? Cái gì mà đại diện cho một nước, nàng chính là phỉ nhổ vào hắn, cho hắn chết trong bãi nước bọt. Mẹ ơi, mấy tên lính kia chính là hắn quản, đại lao là hắn đích thân mở ra, quan liêu là hắn nuôi, nàng nhất định làm sao kiện hắn mê gian cũng kiện không thắng, xem ra nàng là bị ăn không rồi.
Uất ức không thôi, nhưng chẳng biết làm được gì, trong khi nàng chỉ là một cô gái nhỏ ở hiện đại, liễu yếu đào tơ ở cổ đại, không thân thích, không quyến thuộc, lại bị tên giáo sư kia bỏ mặt không quan tâm.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.