Ngoại truyện ( Khải Quân × Tầm An)
Thật ra, tình cảm của Khải Quân đối với cô bé Tầm An này, nói thích cũng không phải mà nói không thích cũng không phải. Chỉ là cả hai đều lớn lên cùng nhau, tình cảm ít nhiều sẽ có, nhưng bản thân của cả hai vẫn đang còn mơ hồ, tình cảm của bản thân thật ra là yêu hay chỉ là sự ngộ nhận của tình thân. Chính vì không thể phân biệt được mà Khải Quân sợ rằng mình sẽ tổn thương cô bé. Cô bé này, đối với anh như một cô công chúa nhỏ vậy, tính tình có hơi trẻ con, miệng lúc nào cũng luyên thuyên đủ điều, nhưng cô bé trong sáng như ánh sao trời vậy. Còn anh thì khác, từ nhỏ tính tình đã có phần lạnh lùng, cuộc sống vô cùng nhạt nhẽo, chỉ biết có học hành cùng công việc.
Tầm An nhìn Khải Quân một hồi lâu, ánh mắt có phần thất vọng:
- Từ nhỏ em đã luôn mặc định rằng chỉ cần em có anh là có tất cả. Em không biết sẽ có một ngày, chính anh lại nói với em: Em phải có ước mơ, có hoài bão của riêng mình"...
- An An, anh không có ý gì khác ngoài việc muốn nhìn thấy em hạnh phúc, nhìn thấy em có con đường, có lựa chọn của riêng mình.Tương lai của em còn rất dài, em không thể cứ mãi dậm chân trong bốn bức tường mang tên Khải Quân mãi được.
- Cuối cùng vẫn là anh không thích em?
- An An, ước mơ với tình cảm là hai việc hoàn toàn khác nhau.
- Bác gái cũng chọn tình cảm thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-em-mot-doi/927127/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.