Sau khi về đến nhà, Khải Phong bế Tiểu Ninh lên phòng.Thay đồ cho cô xong, cả hai nằm trên giường, Khải Phong ôm lấy cô vào trong lòng mình:"Em có thể nói thật với anh được không?"
Tiểu Ninh ngước đầu nhìn anh:"Anh muốn biết chuyện gì?"
- Hôm nay thấy cảnh đó,em có thấy khó chịu không, em không cần phải tỏ ra mạnh mẽ mà dối lòng trước mặt anh. Em có thể làm tất cả những gì em muốn, anh sẽ không trách em.
- Thật ra,lúc đó em chỉ có một nỗi sợ đó là liệu rằng cô ta có cướp lấy anh đi khỏi em hay không? Thừa biết cô ta không phải chị ấy nhưng ít ra cô ta có khuôn mặt của chị ấy.
Ngưng một lát:"Nhưng rồi thấy thái độ của anh em đã hiểu ra:anh đối với em chính là yêu, tình yêu mà không ai có thể bước vào cuộc sống của anh trừ em. Anh đứng đó âm thầm mà dung túng cho hành động của em.Thật sự em cảm thấy rất hạnh phúc,là em nói thật lòng đó, không phải vì sợ mất anh nên em mới nói thế."
Khải Phong ôm lấy cô xiết cô vào ngực của mình, như sợ rằng khi anh buông tay ra sẽ có ai cướp mất vậy.
- Anh yêu em. Cảm ơn em đã tin tưởng vào anh....Còn việc hôm nay, chắc chắn Viễn Khôi sẽ không dễ dàng buông tay, anh muốn em biết rằng nếu sau này anh có làm gì, có những hành động gì vô tình làm em tổn thương, thì mong em hãy bỏ qua và hiểu một điều rằng anh làm tất cả chỉ vì hạnh phúc của gia đình chúng ta.Anh sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-em-mot-doi/927102/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.