Tiểu Ninh thẩn thờ một lúc thì nghe tiếng gọi của Khải Phong:"Tiểu Ninh,em sao vậy?"
Cô chỉ mỉm cười rồi lắc đầu:"Không có gì?"
Có lẽ Khải Phong cũng đã ý thức được gì đó, Tiểu Ninh có lẽ đang lo sợ, nếu không cô ấy sẽ không tự nhiên mà hỏi anh những lời như thế. Anh vươn tay xoa đầu cô:
- Em đừng nghĩ lung tung, anh nhất định sẽ không vì bất cứ ai hay điều gì mà bỏ rơi em cả.Anh sai một lần là đủ rồi.
Tiểu Ninh nghe vậy thì cũng chỉ mỉm cười cho qua chuyện:"Em có nghĩ gì đâu chứ, anh đúng thật là...nghĩ nhiều hơn cả em rồi." Tiểu Ninh cố gắng vui vẻ trở lại, xua tan đi bầu không khí khó chịu trong phòng.
- Em thật sự không sao chứ, em nghĩ gì hay không hài lòng việc gì đó thì hãy cứ nói thẳng với anh, chúng ta cùng nhau giải quyết, được không? *Khải Phong nắm lấy tay cô,bốn mắt nhìn nhau*
Tiểu Ninh một lần nữa giấu đi cảm xúc của mình, vì cô biết bây giờ dù có nói ra cũng sẽ không nhận được đáp án chính xác mà càng khiến cả hai thêm nghi ngờ nhau:"Em đã nói không có rồi mà, anh đừng nghĩ nhiều." Cô chòm người đặt lên má anh một nụ hôn.Khải Phong cũng không gặng hỏi nữa, xoa đầu cô rồi cả hai tiếp tục bàn về bữa tiệc sinh nhật sắp tới.Vì lời hứa của Khải Phong với cha mẹ hai bên, nên tiệc sinh nhật của Tiểu Ninh được tổ chức khá lớn, và khách mời hầu hết những người có máu mặt trên thương trường.Tuy Tiểu Ninh có vẻ không thích lắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-em-mot-doi/927087/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.