- Có duyên ắt sẽ gặp lại thôi.
Cô ngồi suy nghĩ một hồi:" Anh khát không? Ăn bánh xong tôi hơi khát."
- Gần đây có quán nước, tôi với cô đến đó.
- " Được." Cô thu lại ánh mắt vô định của mình rồi theo phía sau Viễn Khôi đến quán nước.
- "Cho tôi một trà oải hương, anh uống gì?" Cô đưa mắt nhìn anh
- Giống cô là được.
Một lúc sau hai tách trà oải hương được mang ra hương thơm tỏa khắp nơi. Cô ngửi lấy một hơi rồi chầm chậm thưởng thức. Thấy dáng vẻ của cô, người đối diện bất giác cười. Cô nhìn thấy nụ cười đó liền hỏi:
- Anh cười gì?
- Chỉ là thấy cô rất thích loài hoa này?
Cô đâm chiêu rồi nói:" Anh biết ý nghĩa của loài hoa này là gì không?"
- "Là tượng trưng cho một tình yêu chung thủy sắc son, dù trải qua bao khó khăn, gian khổ vẫn ở bên nhau." Ánh mắt anh vẻ nghi ngờ đáp.
Cô mỉm cười:" Người Trung Quốc nói rằng hoa oải hương hàm chứa ý nghĩa chờ đợi tình yêu"
Hiểu được câu nói cô có ý gì anh liền nói:" Là chính trong tim cô đang có người muốn đợi, nên đem lòng yêu loài oải hương?"
Cô chỉ mỉm cười thì ra cô đem lòng yêu loài oải hương chỉ vì cô muốn đợi tình yêu của một người?
- " Có những chuyện dù đã nói rõ nhưng có lẽ đến cuối cùng kết quả vẫn bằng không." Cô nói dứt lời liền mỉm cười uống một ngụm trà, như vẫn cố gắng mong đợi một điều gì đó.
Nhìn dáng vẻ của cô tự nhiên Viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-em-mot-doi/927070/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.