Sau khi thỏa thuận xong thì đơn li hôn cũng chính thức có hiệu lực. Anh và cô chính thức đường ai nấy đi, trả lại cho nhau sự tự do. Cô đã quay trở lại Trần gia bắt đầu cuộc sống mới, có lẽ đối với cô nói quên đi một mối tình từng khác cốt ghi tâm là điều không hề dễ dàng, đâu phải cứ nói quên là quên được, cô kiên cường trước mặt anh thật ra là giả, chỉ là cô không muốn anh thấy bộ dạng đáng thương của mình,cô muốn giữ lại sự tôn nghiêm cuối cùng của bản thân, cô cũng là phụ nữ cô cũng yếu mềm như bao người, cũng biết đau mà. Để quên đi anh là điều không dễ dàng nhưng trước mắt cô đã quyết tâm buông bỏ, ai trong riêng mình không có một đoạn kí ức quan trọng chứ,với anh đoạn kí ức đó chính là Ngọc Hoa còn với cô thì đoạn kí ức đó lại chính là anh. Cô không có cách nào để biện minh cho sự ngốc nghếch của bản thân. Có lẽ cô và anh là cùng một loại người:"cố chấp" chính là từ để miêu tả cho cả hai, không chịu buông bỏ người trong tim dẫu biết rằng đã không còn cơ hội.
Sau khi tin li hôn được truyền đến ông Vương, bà Vương cả hai khá bất ngờ, không ngờ rằng Tiểu Ninh lại buông tay ngay từ đầu ông bà cũng đã biết anh không yêu Tiểu Ninh nhưng vì cô là một cô gái tốt hơn nữa cô lại một mực muốn bên anh, muốn chữa lành trái tim của anh, nên họ mới đồng ý cuộc hôn nhân này, tưởng rằng ba năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-em-mot-doi/927062/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.