Hoàng Gia Định rất nhanh đã có mặt ở nhà.
Anh xuống xe vội vã chạy vào trong. Ngọc Nghiên đã không còn lẩm bẩm nữa nhưng cô vẫn lặng lẽ rơi nước mắt. Anh không hiểu chuyện gì liền quay sang nhìn Dì Dung.
Dì Dung giật mình lắp bắp nói.
- Cô... cô ấy đang xem ti vi rồi đột nhiên như vậy?
- Xem gì?
- Phim có cảnh tên biến thái... tên biến thái làm...
Bà ấy nói đến đây là anh hiểu ra vấn đề rồi. Hoàng Gia Định không muốn Dì Dung ở lại nữa nên đã bảo bà ấy về trước còn mình từ từ tiến lại gần Ngọc Nghiên.
Chuyện cô bị ông thầy biến thái đụng chạm anh có nghe qua hồi đi học nhưng anh cũng biết là vì có Lã Thành Long tìm thấy kịp nên ông thầy kia chưa làm được gì cô cả.
Chỉ là không ngờ nó lại gây ra nỗi ám ảnh lớn với cô như vậy.
- Ngọc Nghiên...
Hoàng Gia Định dịu dàng nói. Chợt anh nhận ra đây là lần đầu tiên mình nói dịu dàng với cô như thế.
Ngọc Nghiên im lặng không đáp lại lời anh. Cô từ từ lùi ra xa anh một chút. Cẩn thận trước mọi hành động của anh dù chỉ là nhỏ nhất.
- Đừng sợ, có tôi ở đây!
Hoàng Gia Định cẩn thận lại gần cô.
“Ngọc Nghiên đừng sợ có anh đây rồi” - câu nói của Lã Thành Long bất ngờ vang lên trong đầu Ngọc Nghiên. Nó gần giống với câu nói mà Lã Thành Long từ nói với cô. Cũng là khuyên cô đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-em-mai-khong-buong/2660813/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.