- Bệnh viện nhà họ Lã phá sản rồi.
Nguyễn Như Cương lạnh lùng thông báo cho Ngọc Nghiên. Cô nghe xong thì không khỏi bàng hoàng, vậy mà anh cô lại cứ ung dung như không. Lẽ nào...
- Là anh làm... đúng không?
Ngọc Nghiên cẩn thận hỏi lại.
- Đúng. - Nguyễn Như Cương rất nhanh đã thừa nhận luôn.
Hoàng Gia Định ngồi bên cạnh Ngọc Nghiên từ nãy giờ vẫn chưa lên tiếng gì. Người anh vợ này của anh đúng là ngoài sức tưởng tượng của anh rồi. Phải quan sát thêm mới được.
- Anh nói gì vậy anh Cương? Anh có biết vì cái bệnh viện đó phá sản mà chúng ta mất một nguồn cung cấp máy móc lớn không hả?
Nguyễn Thương Thanh ( con trai thứ hai nhà họ Nguyễn) không biết từ đâu lao đến túm cổ áo Nguyễn Như ***** ***, giận dữ nói.
- Bỏ ra! - Nguyễn Như Cương ra lệnh. Ánh mắt sắc lạnh lườm người trước mặt.
- Nhưng anh... - Nguyễn Thương Thanh có chút sợ hãi liền buông lỏng tay ra.
- Nếu không muốn bị tao sa thải ngay bây giờ mày nên cút khỏi đây đi.
- Anh không có quyền sa thải tôi.
- Có gì mà không dám? Hay mày thử xem sao?
Nhận thấy tình hình có vẻ căng thẳng, lại hiểu rõ tính cách của người nhà họ Nguyễn đó là ai nấy đều rất nóng tính nên Ngọc Nghiên vội đứng ra can ngăn tránh việc không hay có thể xảy ra.
- Hai anh từ từ nói chuyện đi. Được không?
- Ngọc Nghiên mày... -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-em-mai-khong-buong/2660773/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.