“Liệu mình có thể chấp nhận đứa trẻ kia không?”
Đó là câu hỏi đang làm Hoàng Gia Định đau đầu mấy ngày hôm nay.
Từ sau hôm gặp mặt Nguyễn Như Cương trở về, Hoàng Gia Định đã đặc biệt để tâm hơn đến điều này. Trước đó, anh tuy có nhận đứa nhỏ là con anh nhưng anh chưa từng nghĩ tới việc sẽ có một ngày anh dẫn thằng nhóc về nhà, chưa từng nghĩ sẽ ở chung với nó, thực tâm coi nó như con đẻ của mình,…
Những điều này anh quả thực là không dám nghĩ tới…
Đang còn vẩn vơ suy nghĩ thì một tiếng gõ cửa vang lên.
- Vào đi! - Hoàng Gia Định hơi chau mày khó chịu.
- Đến giờ cơm tối rồi, cậu có cần… - cô hầu gái cẩn thận cất lời.
Nhưng cô ta còn chưa kịp dứt lời thì đã bị Hoàng Gia Định cau có chen ngang.
- Lần sau đừng bao giờ tôi những câu vô nghĩa như vậy. Việc của cô là nấu rồi để đó, còn tôi ăn hay không không đến lượt cô nhắc. Còn nữa, nếu không muốn mất việc thì tốt nhất cô hãy giữ yên lặng hết mức có thể, nếu không thực sự cần thiết thì đừng nói chuyện với tôi.
Đối với cô hầu gái này, Hoàng Gia Định tỏ ra vô cùng ngán ngẩm. Cô ta dù cho rất xinh đẹp nhưng nhìn kiểu gì thì anh vẫn chẳng tài nào vừa mắt nổi. Nhất là khi cô ta cố tình quan tâm đến anh như thế này. Nếu không phải vì là hầu gái do đích thân cha anh chọn thì chắc giờ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-em-mai-khong-buong/2660724/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.