Bà Nhạc trừng mắt nhìn Nhạc Tư Nhẫn đang đứng như tượng kia " Thằng tiểu quỷ , mày xem bảo bối của mẹ đi , mẹ đây đi xử lý đám chết tiết ăn rồi không biết chủ là ai "
Nhạc Tư Nhẫn đi đến chỗ Diệp Bạc Anh lấy kéo cô ngồi xuống gường đi lấy hộp đồ y tế băng bó vết thương cho cô .
Bà Nhạc hài lòng với biểu hiện của con trai bà mới an tâm đi xuống nhà bắt đầu một trận dạy dỗ .
Nhạc Tư Nhẫn thấy mẹ mình đi rồi mới lên tiếng hỏi cô " Chuyện lúc nãy là sao ?"
" Như anh thấy " Diệp Bạc Anh trả lời qua loa
" Không phải ! Nói cho anh biết có chuyện gì đi !" Nhạc Tư Nhẫn cố kiềm nén cơn giận vì đồ mà anh yêu thích hết mức nâng niu lại bị vỡ sạch như thế .
Diệp Bạc Anh biết không dấu được bèn nói sự thật " Sáng nay lúc tôi đang ngủ thì bị đánh thức bởi tiếng mở cửa không chút lịch sự nào của cô ta , lúc đó tôi mới đi xuống gường kiểm tra xem có chuyện gì không ngờ cô ta cố tình đổ nguyên một xô nước làm tôi trượt chân ngã không may lúc với tay làm rơi ảnh để bàn mới bị đâm vào tay . Lúc ăn sáng thì cô ta dọn cơm thừa canh cặn hôm qua cho tôi , nên tôi mới gọi cô ta lên tầng nói chuyện ai dè cô ta dơ tay đánh tôi trước lúc đó tôi đã tránh đến lần hai tôi mới tự vệ mới làm đổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-em-bang-su-diu-dang/2892481/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.