Một tuần sau Hiểu Di đã khoẻ hoàn toàn , cô đã có thể chập chững đi lại . Trở về căn nhà cô cảm thấy thật là nhẹ nhõm biết bao , cô cũng thật sự bất ngờ khi vườn hoa của cô đã đua nhau nở hoa , chúng cũng được anh chăm sóc tỉa tót lại cẩn thận .
- Em đứng đấy làm gì , gió to cẩn thận cảm lạnh .
Tư Hoàng từ trong nhà đi ra anh thấy cô đứng ngẫn ngơ ở đấy liền chạy ra cạnh cô .
- Em chỉ là xem vườn hoa của mình khi vắng em thôi .
- Vườn hoa ở nhà và kể cả ở công ty anh luôn chăm sóc rất tỉ mỉ em yên tâm . Ngày mai em có thể lên kiểm chứng .
- Em vẫn phải đi làm sao ?
- Em không phải đi làm , một mình anh có thể nuôi em suốt đời còn lại , anh chỉ sợ lại để em sơ suất thôi , tất cả là tốt cho em cả , từ giờ em đi đâu anh cũng sẽ đưa đi .
- Có bất tiện không ?
- Không bất tiện một chút nào cả .
Tư Hoàng vừa nói vừa mè nheo dụi dụi vào hõm cổ cô , mùi thơm nhè nhẹ bay vào mũi anh .
- Ôi sao người em lại thơm thế này ?
- Em còn có nơi thơm hơn cơ .
- Đâu?
Bất chợt Hiểu Di quay người lại nhón chân lên hôn vào môi anh , Tư Hoàng lúc đầu bỡ ngỡ anh giật mình nhưng khi định thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-em-bang-nu-hon/2661379/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.