Sáng hôm sau Tư Hoàng dậy trước anh nhẹ nhàng đặt đầu cô xuống gối đi lại gần của sổ kéo rèm cửa lại . Để cô nằm đấy anh đi thay quần áo sau đó xuống nhà làm bữa sáng cho cô .
9h sáng Tư Hoàng đã dọn dẹp xong mọi thứ anh lên lầu gọi mèo nhỏ của anh dậy , một cục bông nhỏ cuốn gọn trong chăn , trời bên ngoài đang có tuyết đầu mùa rất lạnh , điều hoà phòng cũng không thể làm cho Hiểu Di ấm lên được cô liền tự cuộn mình trong cái chăn bông to đùng .
Tư Hoàng đi đến nhẹ nhàng kéo chăn ra.
- Thật là chùm như này kẻo lỡ ngạt thì sao?
- Lạnh…\~
Tư Hoàng vừa kéo chăn ra lập tức một cảm giác lạnh truyền tới khiến cô rùng người .
- Dậy nào , có tuyết đầu mùa rồi , dậy ăn sáng mặc ấm vào anh đưa sang mẹ chơi .
- Uhhh em còn muốn ngủ .
Ai đó vẫn đang lười nhác không muốn dậy liền bị Tư Hoàng doạ .
- Em không dậy đúng không ?
- Uh……\~
- Lạnh lắm đúng không ?
- Uh….
- Vậy anh sẽ giúp em làm ấm , khiến em thức từ bây giờ đến đêm được không?
- Aaaaaa ……. Anh bị điên à .
Nghe đến câu này Hiểu Di liền lập tức hất chăn ra ngồi dậy nhưng ai thấu cho cô .
- Au uii ….. cái eo của tôi ….. huhu tại anh đấy .
Thấy hậu quả đêm qua mình gây ra anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-em-bang-nu-hon/2661375/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.