Tối hôm ấy dùng bữa xong ở Hà gia đôi vợ chồng trẻ ngồi lại chơi một lát rồi xin phép về . Trên đường đi Tư Hoàng đột nhiên rẽ hướng .
- Anh đi đâu đấy ?
- Đưa hai mẹ con đi khám , ngày mai anh đi rồi sao mà đưa hai mẹ con đi được .
Hiểu Di nghe những lời này thòi cảm động không thôi , anh không quên chỉ là anh đang âm thầm yêu thương hai mẹ con mà không muốn thể hiện thái quá .
- Huhu …..
Tiếng nức nở bắt đầu vang lên . Tư Hoàng luống cuống chân tay dừng xe lại quay sang bên cạnh với cô .
- Sao rồi , sao em lại khóc rồi .
- Huhu … em cứ nghĩ anh sẽ quên , em không muốn nhắc đâu vì mai anh phải đi công tác rồi không phiền đến anh huhu .
- Anh nhớ , tất cả những lịch trình anh luôn nhớ đặc biệt là liên quan đến em và con . Ngoan nín đi , mang bầu không nên khóc nhiều đâu con sau này sẽ mít ướt đấy .
- Ai bảo anh vậy ?
- Anh đọc hết trên Internet rồi .
Hiểu Di không ngờ đến anh lại đi tìm hiểu mấy việc lặt vặt này đọc . Cuộc đời cô chắc chắn phải tu phước mấy kiếp rồi mới gặp được anh .
Hai người khám định kì xong thì dắt tay nhau ra ngoài , Tư Hoàng đặc biệt lấy tấm ảnh siêu âm 3D đút vào ví của mình một ngăn để ảnh cô, một ngăn để ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-em-bang-nu-hon/2661350/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.