Đôi mắt Hành Dương Sắc nheo lại, đánh giá con người lẫn bề ngoài Hình Hoa Hoa.
Thân lam y đơn giản, mái tóc buộc hai bên, đuôi tóc lay động theo gió thoảng, mắt sáng ngời, cánh môi hồng kia căng mọng như chứa nước, gương mặt hồng hào, thêm làn da trắng ngọc, dáng người nhỏ nhắn, mọi cử động nhanh lẹ, hoạt bát. Tất cả lung linh, tươi sáng đẹp đẽ giống đóa hoa vừa nở, người ngắm nhìn khen ngợi, mà hoa nào không tàn, không hoa nào vĩnh cửu cả, nữ nhân của Hành Liên Uyên càng tàn nhanh.
Nếu Hình Hoa Hoa biết nàng bị người trước mắt thầm nói xấu mình thì sẽ rủa người chết sớm, tàn sớm hơn nàng.
"Gặp qua Dung vương gia." Hình Hoa Hoa theo lệ cúi người chốc lát rồi lại thẳng lưng lên.
Con mắt nàng chuyển qua Hành Liên Uyên, tìm tòi, mà không tìm được cái khỉ gì cả.
Né tránh? Có ẩn khúc? Hay như ngôn tình hai huynh đệ này xưa kia có tình ái chung với một nữ nhân nào đó? Xây lên chuyện tình trái ngang, thù hận xen tình yêu cả tình huynh đệ và giờ tránh mặt nhau? Phi! Nàng nghĩ bậy cái gì thế này?
Ảm ảnh ngôn tình rồi! Tiểu xinh đẹp ta phải làm gì để bớt ám ảnh? Mỹ nam! Đúng phải hẹn hò với mỹ nam!
Sắc Nữ Hình Hoa Hoa sau khi tìm được lí do chân chính của mình thì không từ biệt, kéo theo mỹ nam rời đi không luyến tiếc làm cho cuộc gặp trở thành lướt qua chỉ là vô tình làm một người đau...
...
"Hoa bay lả lướt
Theo gió lượn lờ
Rồi rơi rải rác
Phủ đầy dưới đất
Một vùng hoa rụng
Dưới nắng vàng thu
Ai ngồi ngâm nga
Ai đứng ai tựa
Vai ai đủ rộng
Cho ta ngả vào?"
Ở nơi đầy hoa đào trắng đang rụng mà như bay, dưới ánh nắng êm dịu trong khoảng gió khẽ thối ấy, đôi nam nữ đứng bên dìa núi nhỏ, mắt thủy chung nhìn ngắm dưới núi.
Nam nhân trên người y phục màu lục hợp với màu trắng, đơn điệu. Khuôn mặt tuấn lãng của nam nhân bây giờ thật trầm tĩnh.
Thiếu nữ mang y phục màu lam đang ngâm nga câu thơ và rồi ngả đầu vào vai nam nhân, gương mặt xinh đẹp hiện ra nụ cười hưởng thụ.
Hình Hoa Hoa đầu trên vai Hành Liên Uyên.
Lúc này đây, một cảm giác an ổn nổi lên trong lòng nàng, thêm gì đó ấm áp, chìm đắm, nàng biết nàng thích nó, cảm giác hiện tại thật tốt.
Đến mức muốn thời gian dừng lại ở đây thêm chút, nhưng thế thì sẽ lâu với thời gian nàng thành thê tử hắn. Sau thể nào cũng có nhiều thời gian bên nhau hơn, ngay thời gian vừa trôi đã đủ có một kỉ niệm nhỏ gọi là hẹn hò rồi.
Hành Liên Uyên bỗng quay qua hỏi: "Nàng thích ta sao?" Bốn từ làm Hình Hoa Hoa đơ ra không phải vì câu hỏi mà nàng nhìn thấy trong mắt hắn không phải hình ảnh nàng.
Không biết vì sao cảm xúc buồn bã xuất hiện trong nàng đang thay thế dần những cảm xúc kia.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]