"Hình Hoa Hoa! Ta là chủ! Là tổ mẫu ngươi! Người dám phản bác? Nói một cãi mười?" Hình lão phu nhân đập mạnh lên bàn, mắt trửng lớn.
"Hoa Hoa không dám. Hoa Hoa đang tự cứu mình, đó là lẽ thường tình của mỗi người, mỗi vật. Tổ mẫu, mong người suy xét chút." Hình Hoa Hoa trầm tĩnh nhìn Hình lão phu nhân.
Mỗi người đều có quyền tự cứu mình mà chẳng cần hỏi ý ai hết. Nàng mới không ngu không tự cứu.
Cơ mà Hình lão phu nhân này... rõ đang phát tiết chuyện rương vàng đây. Tức tối đến run người luôn rồi.
"Ngươi! Được!" Hình lão phu nhân nghẹn họng, thốt ra được hai từ thì cũng ngã ngồi xuốn ghế. Ma ma bên cạnh thấy thế vội xoa lưng, ngực cho Hình lão phu nhân.
Hình Hoa Hoa khẽ cười, "Tổ mẫu, mong người đừng vì bận tâm Hoa Hoa quá mà hao tâm, lao lực. Hoa Hoa chờ giấy mực của tổ mẫu."
Nàng nói xong rơi đi, bỏ mặc ánh mắt ghét bỏ của tất cả.
Phạt cứ phạt, nhưng đánh nàng? Mơ đi!
...
Ma ma xoa lưng cho lão phu nhân không nhịn được nói: "Nhị tiểu thư đúng là, lão phu nhân tuổi đã cao, lẽ ra không nên đôi co như vậy."
"Nhị tiểu thư là người nào? Ngươi là phận hầu hạ có quyền trách cứ?" Vị vừa nói là Tam phu nhân, một người tính tình chuẩn nữ phái sáng nắng chiều mưa tối khó ưa.
Hình lão phu nhân quát lên: "Đủ! Ngươi chuẩn bị giấy mực cho Nhị tiểu thư chép ngàn chữ quy củ." Câu sau nói với Ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-duu-ta-thanh-vuong-phi-roi-2/2511302/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.