Từ khi thái tử tới đây, bọn nhóc kia cũng không đến nữa khiến nàng bớt lo phần nào, nhưng thật sự mọi việc cứ thế trôi qua sao ? Những vết thương trên người tiểu Dương được Hoa ma ma bôi thuốc đỡ phần nào, mong sao không có việc gì xảy ra nữa.
Nhưng mà, Thiên Thanh Nguyệt nàng không thích cái cảm giác bị người khác nhúng vào nước rồi vò vò thế này đâu. Tiểu Dương à, con búp bê này đã rách lắm rồi đệ còn vò nữa thì thành vải vụn luôn đó, lúc đó tỷ sống như thế nào đây ?
Rất tiếc, tiểu Dương không nghe được tiếng nàng. Từ lúc búp bê bị dính máu, tiểu Dương ngày nào cũng mang búp bê đi ' giặt ', Hoa ma ma thấy cũng hết cách chỉ có thể lấy nước đổ vào chậu cho tiểu Dương, còn tiểu Dương thì ngồi ' giặt nàng '.
Tuy đã cố gắng giặt nhưng vết máu vẫn còn mờ mờ, làm cho nàng ngày nào cũng bị ' giặt ' đến mòn vải. Hình như đệ ấy quyết tâm xóa đi vết máu dính trên con búp bê rồi.
Cuối cùng nhìn không được nữa Hoa ma ma rốt cục lên tiếng :
- Tiểu Dương, nếu ngài còn giặt nữa búp bê sẽ rách đó.
Nghe thế, tiểu Dương nhìn Hoa ma ma với ánh mắt khó hiểu
- Ngài nhìn, búp bê sắp bị ngài vò rách rồi.
Tiểu Dương nhìn búp bê, chiếc áo búp bê đang mặc bị vò đến bung cả chỉ ra. Hốt hoảng, tiểu Dương lo lắng nhìn Hoa ma ma. Nhận ra lo lắng trong mắt tiểu Dương, Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-dinh-nhan-duyen-nuong-tu-la-bup-be/2310505/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.