- Tỷ tỷ ?
- Tỷ đây, đệ thấy thế nào rồi ?
Tiểu Dương dụi dụi mặt vào ngực nàng, sau đó ngẩng đầu nhìn nàng.
- Hơi mệt ạ !
- Vậy đệ nằm nghỉ đi...
- Không muốn, tiểu Dương ngủ sẽ không thấy tỷ, tiểu Dương khỏe rồi, tiểu Dương không nghỉ nữa.
Nàng xoa đầu tiểu Dương, cười dịu dàng :
- Được rồi, vậy đệ nghe tỷ nói được chứ ?
- Dạ !
- Đệ có nhớ tại sao đệ ngất không ?
- Đệ chỉ nhớ, đệ thấy khó chịu, sau đó muốn ói, rồi không biết gì nữa. Tỷ tỷ, đây là đâu vậy ?
Tiểu Dương nhìn xung quanh, thắc mắc hỏi.
- Trong hang động, đệ và tỷ bị rơi xuống vực, tỷ tìm thấy chỗ này có thể ở nên đưa đệ tới đây.
- Sao tỷ và đệ lại rơi xuống vực ? - Tiểu Dương không hiểu hỏi.
Nhìn tiểu Dương như vậy, nàng thấy trong lòng xót quá, tiểu Dương của nàng, ngây thơ như vậy, vậy mà bọn chúng dám... Ôm chặt lấy tiểu Dương vào ngực, không để cho tiểu Dương thấy nước mắt của nàng.
- Tiểu Dương, đệ đừng hỏi, được không ? Khi đệ lớn hơn tỷ sẽ nói, cho nên đừng hỏi, được chứ ?
- Tỷ, tỷ khóc sao ? Tỷ tỷ ?
Tiểu Dương vùng ra khỏi vòng ôm của nàng, nhìn Thiên Thanh Nguyệt rơi lệ, tiểu Dương bỗng khóc theo.
- Tỷ tỷ đừng khóc, tiểu Dương không hỏi, tiểu Dương không hỏi đâu, tỷ đừng khóc, tỷ tỷ, tỷ đừng khóc nữa mà.
Nàng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-dinh-nhan-duyen-nuong-tu-la-bup-be/2310496/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.