Cứ thế đã qua ba năm. Tiểu Dương đã được 7 tuổi, cuộc sống trong rừng đã tôi luyện tiểu Dương không còn nét trẻ con nữa. Hằng ngày, tiểu Dương cưỡi Tiểu Hắc vào sâu trong rừng săn mồi, có vẻ động vật ở đây đã quá quen thuộc với tiểu Dương và Tiểu Hắc. Nên chỗ nào hai tiểu Dương và Tiểu Hắc đi qua động vật đều chạy chốn hết.
Nhìn lên trời, hình như xảy ra chuyện gì khiến lũ chim bay tán loạn. Không quan tâm, kiếm được những thứ mình cần, tiểu Dương và Tiểu Hắc trở lại hang động.
Mặt trời lạnh, bóng tối bao phủ, bỗng nhiên Thiên Thanh Nguyệt có linh cảm chẳng lành. Đêm đến, đang say trong giấc ngủ, tiểu Dương giật mình tỉnh giấc. Cầm lấy thanh đoản kiếm đi về phía cửa hang.
Ngoài hang, Tiểu Hắc cũng đang gầm gừ nhìn về phía rừng sâu. Từ trong rừng vọng đến những tiếng bước chân dồn dập, rất nhiều người đang tiến về phía này. Không phải, mà là từ bốn phía.
Cảnh giác, tiểu Dương nhìn tứ phía, dần dần xuất hiện ánh sáng từ những cây đuốc. Chỉ trong chốc lát, từ tứ phía xuất hiện toàn người là người bao vây xung quanh.
- Là hắn!
Một tên trong số bọn chúng la lên.
- Tóc trắng, mắt tím, không nghi ngờ gì nữa, hắn chính là ma vương chuyển thế mà quốc sư nói. Mau mau giết hắn, không, bắt sống hắn.
Nghe thế, bọn chúng lui về sau giữ khoảnh cách với tiểu Dương. Mấy tên trong số chúng thì thầm.
- Tôi đã nói mà, trong rừng có con yêu quái giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-dinh-nhan-duyen-nuong-tu-la-bup-be/2310490/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.