Không gian thay đổi, xuất hiện trước mắt hắn là cánh rừng rậm rạp. Một luồng sáng xuất hiện, Thiên Thanh Nguyệt trở về hình dạng búp bê, hắn hôn nhẹ lên trán nàng rồi dặt nàng cẩn thận trong ngực áo.
Nhìn xung quanh chỉ có cây cối bao quanh, hắn đứng dậy, quan sát xung quanh. Trước tiên phải tìm đồ ăn, sau đó mới tính đến chuyện khác được, nghĩ là làm, tiểu Dương đi một vòng gần nơi hắn xuất hiện.
Kỳ lạ, trong rừng không có lấy một tiếng động nào, im ắng một cách nguy hiểm, không kiếm được con vật nào, tiểu Dương đành tìm xem có quả nào ăn được hay không. May mắn, có một ít quả dại trong rừng có thể ăn.
Hái quả ăn lót dạ, định tìm một chỗ nghỉ ngơi, bỗng nhiên hắn nghe có tiếng 'loạt xoạt' từ phía xa. Hắn nhíu mày, nhìn thấy cây cao gần đó, tiểu Dương trèo lên cây xem động tĩnh phía dưới.
'Loạt xoạt, loạt xoạt' tiếng động ngày càng gần, từ trên cây hắn nhìn xuống. Từ trong bịu cây có ba người bước ra, không sai, là con người. Nhưng mà...hắn nhíu mày, bọn họ không có một chút hơi thở, như một cái xác tự di chuyển vậy.
Da bọn họ tái ngắt, hai mắt đỏ ngầu, xung quanh người đầy những vết thương lúc nhúc dòi bọ. Mày hắn nhíu càng chặt, bọn họ có mùi tử thi, nhìn những vết thương trên người đang dần phân hủy, hắn cẩn thận che dấu hơi thở của mình.
Những người đó cứ đi thẳng về phía trước, hắn thấy được, trước mặt bọn chúng là một cái cây cổ thụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-dinh-nhan-duyen-nuong-tu-la-bup-be/2310474/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.