Đợi khi sắc trời hoàn toàn tối dần, bọn họ dừng chân tại một ven sông. 
Sau khi Arthur đậu xe ổn định thì chẳng biết đi đâu, Trịnh Đình và Trịnh Ẩm từ trên xe quân dụng lấy ra một ít công cụ dùng để nhóm lửa, cô cũng giúp đỡ, Kha Khinh Đằng thì một mình ngồi trên tảng đá. 
“Chị Bích Giới, chị có nghĩ tới em và anh em làm sao trà trộn trong đội đặc công của SWAT không?” Trịnh Ẩm vừa bắt đầu làm việc, vừa tìm đề tài nói chuyện với cô. 
“Sao?” Thật ra cô có chút tò mò đối với vấn đề kia, lúc này ngẩng đầu nhìn Trịnh Ẩm. 
“Sau khi bọn họ truy đuổi hai anh chị từ hội đấu giá ở Sudan, rồi giao chiến với vũ trang Nam Sudan khiến cho mặt xám mày tro mới đến Nam Sudan, sau đó nán lại một chút, em và anh em vẫn đi theo bọn họ, tìm được cơ hội liền kéo đi hai người gần như có tầm vóc giống tụi em, may mà Robinson bị công kích nặng nề nên không phát hiện cái gì khác thường.” 
Trịnh Ẩm nói đến quá trình ly kỳ này, vẻ mặt vẫn khá kiêu ngạo, “Liên bang tự xưng là thế giới đẳng cấp đặc công, chẳng qua chính là trình độ bị tụi em trói tay sau lưng ném vào sông mà thôi…” 
“Chờ một chút.” Lúc này cô nghe ra một số điều khác thường, “Tiểu Ẩm, sau khi em và Trịnh Đình phân tán với tụi chị vì trận bão cát ở Ai Cập thì làm những gì?” 
“Chị muốn nghe lời nói thật.” Cô trịnh trọng bổ sung. 
“…Thực ra tụi em luôn ở bên cạnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-dat-tac-thanh/1296438/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.