Cảnh Thù bị đẩy xuống giường, cô kinh hoàng rướn đầu dậy, tranh thủ lúc Kỉ Ngôn Thanh đang tháo cà vạt thì nhảy xuống giường định chạy đi. Ánh mắt sắc lẹm của Kỉ Ngôn Thanh quét qua, anh vươn tay giữ cô lại, không cho cô bất cứ cơ hội bỏ trốn nào. "Xoẹt..", chiếc váy dài của cô bị xé rách.
Bỗng anh dừng tay lại, ngước mắt đối diện với đôi mắt đang hoảng sợ của cô. Anh mím môi, ánh mắt trở nên trầm lắng, nhìn chăm chú Cảnh Thù đang không ngừng run rẩy. Một lát sau Kỉ Ngôn Thanh nắm chặt tay rồi đứng dậy bỏ đi.
Một tiếng "rầm" vang lên rất to, Cảnh Thù giật nảy mình. Cô thất thần nhìn trần nhà, trong lòng vô cùng hỗn độn. Nếu mọi việc cứ phát triển theo hướng này, chẳng phải sẽ giống hệt kiếp trước sao?
Cảnh Thù lắc đầu, mặt mày cuối cùng cũng giãn ra. Không, không giống nhau được. Kiếp trước cô tuyệt đối sẽ không có cảm xúc gì khi Kỉ Ngôn Thanh không vui, nhưng giờ đây cô biết rõ khi anh không vui lòng cô cũng chẳng thể yên.
Nhưng cô cũng rất bất lực, từ bé đến giờ cô chưa từng yêu ai, thật sự chẳng biết phải giải quyết chuyện này thế nào. Hơn nữa cứ nghĩ đến tính cách Kỉ Ngôn Thanh, Cảnh Thù lại không kìm được mà mắng thầm: "Xấu tính chết đi được." Với tính cách như vậy thì tốt nhất anh đừng nên làm hại thêm cô gái nào nữa.
Cảnh Thù đứng dậy thay một bộ đồ khác rồi cẩn thận thò cổ ra thăm dò. Bên ngoài rất yên lặng, phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-con-do-mua-em-chua-quen-nguoi/2620414/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.