Âu Dương Vũ Thiên được phen hú hồn, vì từ trước đến giờ Ngôn Thần không có hứng thú với phụ nữ. Tuy là lần nào cũng nhắc tới vị ân nhân năm xưa nhưng không ngờ lại si mê cô ấy một cách mãnh liệt đến vậy.
"Ngôn…Ngôn đại chủ, cậu…cậu đang nói đùa phải không?"
Ngôn Thần vẫn lườm nguýt Âu Dương Vũ Thiên nhưng các cơ ngón tay đang dần thả lỏng, anh từ từ buông tay ra khỏi cổ của Vũ Thiên.
"Ra ngoài đi, tôi cần nghỉ ngơi."
Âu Dương Vũ Thiên cũng không dám làm trái ý anh, vốn chỉ định trêu anh một chút, không ngờ anh lại phản ứng thái quá như vậy. Tình anh em vào sinh ra tử bao nhiêu năm cũng không bằng một cô gái vừa mới tới.
Thất vọng!
"Vậy tôi sẽ không làm phiền cậu nữa."
Sau khi cánh cửa phòng riêng đóng lại, lúc này chỉ còn một mình Ngôn Thần nằm trên ghế sofa. Anh từ từ chìm vào giấc ngủ, có lẽ ngày hôm nay đã rất mệt mỏi đối với anh…
Ở bên ngoài,
Âu Dương Vũ Thiên sau khi ra khỏi phòng anh thì không ngừng lẩm bẩm chửi rủa. Trong lòng vừa cảm thấy tức tối vừa cảm thấy ghen tị, cứ như bị thất sủng vậy.
"Phải đi xem mặt tiểu mỹ nhân của Ngôn Thần mới được."
Âu Dương Vũ Thiên cho hai tay vào túi quần, nhún nha nhún nhảy đi về phía hành lang đằng trước. Đột nhiên, có một cánh tay bất ngờ xuất hiện, vô tư đặt lên vai Vũ Thiên. Đằng sau lưng anh ta, bỗng vang lên giọng nói chua ngoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-xin-hay-yeu-anh/2812282/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.