🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Diệp Hoan hoảng loạn ôm chặt lấy Ngôn Thần, cô vừa sợ hãi vừa siết lấy tay anh. Giọng cô run run, khẽ hỏi:



"Là anh sao, Ngôn Thần?"



"Ừ, là tôi. Có tôi ở đây rồi cho nên em không cần phải sợ nữa."



Ngôn Thần vòng tay ôm trọn Diệp Hoan vào lòng, hai tay vỗ nhẹ vào lưng cô như để xoa dịu đi phần nào nỗi sợ trong cô. 5 năm trước Diệp Hoan cũng đã từng sợ hãi như thế này mỗi khi ngoài trời đổ mưa và có sấm sét.



Hồi còn nhỏ, Diệp Hoan đã bị lạc đường trong lúc chơi cùng bạn bè. Cô đi lạc vào một khu rừng vắng vẻ, không có bóng người cũng không có nhà dân. Diệp Hoan đã ra sức tìm lối ra nhưng điều này thật khó với một đứa trẻ mới chỉ 8 tuổi như cô.



Cho tới khi trời tối, vì không thấy con gái trở về nhà nên ba mẹ Diệp Hoan đã rất lo lắng. Sau khi biết con gái mình đi lạc, hai người họ đã chạy đi tìm cô. Cũng chính vào lúc ấy, trời bắt đầu mưa tầm tã, sấm sét cũng liên tục đánh vào khu rừng vì ở đó có rất nhiều cây cối. Vì sợ bản thân sẽ bị sét đánh nên Diệp Hoan chỉ biết ngồi gục dưới đất, lấy hai tay bịt chặt tai lại, ngồi dưới mưa vừa khóc vừa run sợ.



"Mẹ ơi, ba ơi, con sợ quá! Huhu…"



Kể từ ngày đó, cô rất sợ sấm sét. Chứng ám ảnh tâm lý này đã theo cô bao nhiêu năm, nên cứ mỗi khi trời đổ mưa có sấm sét là kí ức đáng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-xin-hay-yeu-anh/2812204/chuong-43.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.